Chương trước
Chương sau
Cặp mày thanh tú của Kiều quý phi bỗng nhiên nhăn lại.

Hoàng Hậu không rõ nguyên nhân, cười hỏi: “Nặc Nặc, con cùng mẫu thân con thì thầm cái gì đó?”

Kiều quý phi quay đầu nói: “Lan tỷ tỷ, hôm nay tỷ để lại vài người ở phía sau điện giúp đỡ?”

Hoàng Hậu ngẫn ra, cẩn thận suy nghĩ một lát.

“Thải Loan vẫn là người hầu hạ bên cạnh ta, nha đầu này tri kỷ, không chịu để ta ở một mình. Lúc này chắc vẫn ở sau điện chuẩn bị trà, Hoa Chi cùng Cẩm Tú chắc đều đi ra ngoài rồi, hôm nay không phải ngày trực của họ, ta cũng không cần.

Khả năng còn có Thanh Hoà ở phía sau điện, bởi vì sáng nay có nói thân thể không khoẻ, ta ân chuẩn cho nàng nằm nghỉ ngơi. Nhưng là làm sao đột nhiên muội lại hỏi cái này?”

Nghĩ đến tính cách của Kiều quý phi, Hoàng Hậu cho rằng, chắc là quý phi không thích những cung nhân lười biếng này.

Nàng dịu dàng cười ấm áp, vỗ vỗ mu bàn tay của Kiều quý phi.

“Nhã Ngọc, ta biết là muội tốt với ta, nhưng mà các nàng vẫn còn là tiểu cô nương, thân thể của ta cứ như vậy. Hà cớ gì để các người ở trước mặt ta, xem ta ốm đau, trong lòng cũng không chịu nổi.”

Kiều quý phi lại vững vàng, ánh mắt sâu thẳm mà nói: “Lan tỷ tỷ, nếu muội nói, người hạ độc tỷ, có khả năng là cung nữ mà tỷ luôn chăm sóc, tỷ sẽ tin sao?”

Hoàng Hậu chấn động: “Muội nói cái gì? Như thế nào… Như thế nào sẽ như vậy? Ngày thương ta đối đãi rất tốt với các nàng, các nàng lại có lòng dạ độc ác như thế?”

Cố Nặc Nhi ghé vào giường, viên mặt trắng tròn đáng yêu cũng có nét nôn nóng.

“Là thật Hoàng Hậu mẫu thân, Nặc Nhi thấy, thấy đại tỷ tỷ bỏ đồ vật vào trong trà.”

Kiều quý phi cùng Nặc Nhi sẽ không hại nàng.

Hoàng Hậu nghe được tin tức như vậy không khác bị đâm một nhát dao.

Nàng dụng tâm đối đãi với người khác, tại sao lại đổi lấy kết quả như vậy?

Ngay lập tức, Kiều quý phi đã nghĩ kỹ đối sách, nàng đỡ Hoàng Hậu nằm xuống một lần nữa.

Trên gương mặt mỹ lệ, tràn đầy trấn định tin tưởng.

Nàng đắp chăn đàng hoàng cho Hoàng Hậu: “Lan tỷ tỷ, tất cả đã có muội, đợt lát nữa cung nhân đi vào, tỷ chỉ cần làm bộ ngủ. Nghe được âm thanh gì cũng không cần lên tiếng, ngày thường tỷ đối tốt với các nàng quá, bây giờ các nàng không quý trọng ân tình của tỷ, thì muội nhất định sẽ giáo huấn các nàng.”

Trong lòng Hoàng Hậu cùng Kiều quý phi đều biết, cung nhân là sao dám hạ dược Hoàng Hậu được?

Nhất định có người sau lưng sai khiến.

Kiều quý phi muốn sử dụng biện pháp tàn nhẫn, tất nhiên sẽ không thể để tiểu bảo bối nhìn thấy được, miễn sau này lưu lại bóng ma tâm lý cho con gái yêu.

Nàng khom lưng, nhỏ giọng thì thầm, dịu dàng nói với Cố Nặc Nhi: “Nặc Bảo, bay giừo mẫu thân có việc. Muốn vì Hoàng Hẫu mẫu thân của con làm chủ chống lưng, mẫu thân để Uyển Âm đưa con ra ngoài đi chơi một lát, có được không?”

Đôi mắt đen nhánh của Cố Nặc Nhi, nhìn Hoàng Hậu trên giường lại nhìn mẫu thân nhà mình.

Lập tức gật gật đầu nhỏ: “Mẫu thân yên tâm, Nặc Nhi biết, người muốn đánh xấu xa, Nặc Nhi sẽ không làm phiền!”

Dứt lời, bé con lộc cộc mà chạy đến chỗ Uyển Âm.

Bé nhón chân, vươn một cánh tay nhỏ, nỗ lực cầm lấy tau Uyển Âm.

“Uyển Âm tỷ tỷ, đi thôi, mẫu thân bận rộn, Nặc Nhi mang ngươi đi chơi!”

Uyển Âm buồn cười, nhẹ giọng đáp: “Nô tỳ cùng kính không bằng tuân lệnh.”

Uyển Huyên hâm mộ nhìn tiểu công chúa rời đi, nhất thời cảm thái: “Nương nương, mệnh Uyển Âm quá tốt, nô tỳ cũng muốn mang tiểu công chúa đi chơi!”

Tiểu bảo bối trắng nõn đáng yêu, ai mà không thích?

Kiều quý phi thu lại ý cười, nghiêm mặt nói: “Ngươi lưu lại, còn phải giúp bổn cung làm một chuyện.”

“Thỉnh nương nương phân phó.”

“Lát nữa nếu là Thải Loan bưng trà đi vào, ngươi liền khoá cửa lại, bổn cung muốn đóng cửa đánh chó, chỉnh đốn hậu cung.”

Trong mắt quý phi hiện lên tia sắc lạnh, xinh đẹp mà lạnh lùng.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.