Thiếu niên cong cong khoé miệng, cho một biểu tình cực kỳ có lệ.
Lúc này Cố Dập Hàn cũng tránh ra được các đại thần kéo túm, trực tiếp chạy đến đem Cố Nặc Nhi bế lên.
Hắn nhẹ nhàng vỗ vỗ sau lưng Cố Nặc Nhi: “Bé ngoan không sợ, baba ở chỗ này.”
Cố Dập Hàn tức giận phân phó: “Còn tù binh còn lại, toàn bộ giết chết cho chó ăn.”
Bé con trong lòng ngực hắn lại lo lắng.
Cánh tay béo mập lập tức kéo lại: “Không không không, baba, không được! Bọn họ còn có chỗ hữu dụng. Có thể để cho bọn họ đi giúp các ca ca tiểu công công đi gánh phân được không?”
Năm sáu tù binh còn sống sửng sốt.
Bọn tù binh: …
Trong đó có một người giãy giụa la to: “Chúng là mãnh tướng của Nghiêu Hạ quốc, ngày thường cầm dao giết người. Cẩu hoàng đế nếu ngươi dám để cho chúng ta đi gánh phân, còn không bằng cho chúng ta một đao giết chúng ta đi.”
Cố Dập Hàn cong môi cười lạnh: “Trẫm thấy đề nghị của công chúa không tồi, bọn họ dư thừa tinh lực, thất định sẽ dọn rất sạch sẽ, dựa theo lời công chúa nói mà làm đi.”
Bọn tù binh bị kéo đi, dọc đường đi đều là âm thanh hùng hùng hổ hổ của bọn họ.
Đại tướng quân Bạch Nghị nhìn thiếu niên trong lồng sắt, trong lòng không ném nổi đau lòng.
“Bệ hạ, thiếu niên này…”
Còn không đợi hắn mở miếng, Cố Nặc Nhi liền túm chặt tay áo của Cố Dập Hàn.
Trong ánh mắt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doan-sung-tieu-kieu-cua-baba-bao-quan/3454789/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.