Nhóm dịch: Bánh Bao
Thậm chí chuyện chú ta nhận nuôi ôn thần Đường Tảo Tảo cũng tính vào trong đó.
Lúc này, trong đám người không biết ai là nói.
“Tôi thấy Tảo Tảo đã là ôn thần, không chỉ khắc đứa nhỏ nhà họ Mã bị bệnh nặng, mà hiện giờ lại đi gây họa cho nhà họ Đường.”
“Tôi nghe nói đến bây giờ chân của đứa cả nhà họ Đường còn chưa thể đi lại.”
“Bây giờ từ đường của thôn cũng sụp đổ, tôi thấy nên đuổi con bé đi thôi.”
Lời này vô cùng rõ ràng, tất cả mọi người đều nghe được.
Bao gồm cả người nhà họ Đường.
Đường Hưng Nghiệp và Đường Hưng Quốc lập tức nhìn về phía nơi phát ra tiếng nói, phần lớn mọi người đều đội mũ, còn đeo khăn quàng cổ.
Hoàn toàn không tìm ra là ai nói!
Huống chi kẻ nói những lời này chính là vì khơi màu sự phẫn nộ của mọi người, ai mà chịu để lộ gương mặt của mình chứ? “Nói nhảm gì đấy, em gái Tảo Tảo của cháu còn lâu mới là ôn thần.”
Cậu hai Đường Hưng Nghiệp dùng sức ôm lấy Tảo Tảo, bàn tay lớn ở sau lưng nhẹ nhàng vỗ về cô bé.
Cậu ba Đường Hưng Lợi thì gào họng lớn tiếng hô, sợ người khác nghe không thấy.
Nhưng dù có biện minh cho mọi việc đều không có tác dụng gì.
Một khi thôn dân cổ hủ nhận định bạn là ôn thần, thuyết phục được toàn bộ người trong thôn, thì gần như sẽ không còn đường sống nữa.
Thậm chí bắt đầu có người đi về phía này.
“Này, mọi người muốn làm gì vậy!”
Cậu ba
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doan-sung-nam-80-be-con-huyen-hoc-co-khong-gian/4601159/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.