Nhóm dịch: Bánh Bao 
Cô quả thật biết làm thế nào để khôi phục như cũ, nhưng tay cô nhỏ lại không có sức lực... song vừa nãy thật sự do cô làm. 
“Chị đã nói mà, Tảo Tảo là bé may mắn, thật sự không sai! Chứ đâu phải là ôn thần trong miệng bọn họ.” 
Đường Hiểu Hiểu đi tới trực tiếp ôm Tảo Tảo vào trong ngực. 
“Mẹ, bằng không để cho em gái Tảo Tảo đi theo nhà chúng ta đi.” 
Lời nói của Đường Hiểu Hiểu khiến Thôi Tú Vinh vô cùng gấp gáp. 
Còn không đợi chị ấy tiếp lời, thì Trần Mỹ Lệ đã lên tiếng. 
“Con nghĩ hay nhỉ, bác cả con đã muốn có con gái, nhiều năm như vậy, khó khăn lắm mới chờ được Tảo Tảo, con thành toàn cho bác con đi.” 
Thật ra Trần Mỹ Lệ cũng rất thích Tảo Tảo. 
Huống chi hai đưa con gái nhà chị ta đều đã lớn, sau khi gả cho người khác, thì bên cạnh không có con trẻ cũng rất buồn tẻ. 
Nhưng bà Đường đã lên tiếng, ai dám không nghe chứ! Cũng may bây giờ vẫn có thể nhìn thấy. 
“Ui, con cũng muốn có em gái.” 
Đường Hiểu Hiểu sờ khuôn mặt nhỏ nhắn của Tảo Tảo, đáng tiếc nói. 
“Mọi người nhìn đi, Tảo Tảo đáng yêu bao nhiêu, đẹp quá! Giống y như bé Phúc trong tranh tết.” 
Tảo Tảo ngẩng đầu nhìn bức tranh tết dán trên tường đã vô cùng mờ nhạt kia. 
Đừng nói bé Phúc kia quả thật rất đáng yêu, chẳng qua mập hơn so với mình. 
“Được rồi, đừng ầm ĩ nữa, sao ba cháu và chú Hai, chú Ba cháu vẫn chưa về thế hai đứa?” 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doan-sung-nam-80-be-con-huyen-hoc-co-khong-gian/4601135/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.