Nhóm dịch: Bánh Bao
“Đừng khóc, em nói đi!”
Đường An giữ chặt tay vợ, nhỏ giọng trấn an.
Sau đó Thôi Tú Vinh vừa lau nước mắt, vừa kể lại chuyện buổi chiều cho chồng mình.
Ba người con trai cũng nghe thấy.
“Đều tại cô ta, Tần Quế Chi này thật sự không phải kẻ tốt này, đâu phải không cho cô ta tiền đâu, tại sao nhất định phải tới nhà náo loạn.”
Con trai thứ ba là Đường Hưng Lợi gào thét.
Con trai cả Đường Hưng Quốc và con trai thứ hai Đường Hưng Nghiệp ở bên cạnh vội vàng trừng mắt nhìn cậu ba một cái.
“Tú Vinh à, em đừng gấp gáp làm gì, để anh nghĩ cách là được, yên tâm đi, chắc chắn có đủ tiền cho con trai đi học.”
“Nhưng có một việc rất quan trọng, em hải giải quyết.”
Sau đó, Đường An nói với vợ mình tin tốt.
Huyện Hoa An có một nhà máy thủy tinh đóng cửa, mới mở chưa được hai năm đã không thể kinh doanh được nữa.
Đường An có quen biết với giám đốc của nhà máy này.
“Nhà máy đóng cửa, có rất nhiều chai thủy tinh, bát đĩa gì đó, ngày mai em cùng mấy đứa con trai còn có em dâu đi nhặt thứ có thể dùng được.”
“Nhặt nhiều cũng không sao, thật sự không được thì chia cho người trong thôn.”
Nghe đến đây, cuối cùng tâm trạng của Thôi Tú Vinh cũng tốt lên.
Trong nhà nhiều năm không có thêm bát đũa, chứ đừng nói đến đĩa, ngay cả bình dưa muối cũng không có.
“Được, sáng mai em và mấy đứa trẻ, cộng thêm em dâu sẽ đi tới đó thử xem.”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doan-sung-nam-80-be-con-huyen-hoc-co-khong-gian/4601124/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.