Nhóm dịch: Bánh Bao
Vừa rồi không phải cô ta bảo bà Vương ở cách vách gọi bà Đường đi rồi sao? Sao bà ta quay lại nhanh vậy!
“Hay cho Tần Quế Chi cô, cô còn dám đến nhà họ Đường đây ầm ĩ à, ai cho cho cô lá gan đấy hả!”
Nói xong, quải trượng trên tay bà lại một lần nữa hạ xuống, song lần này bị Tần Quế Chi tránh được.
Nhưng đòn đánh vừa nãy trúng cô ta, bây giờ cái lưng đều có chút đau.
“Bà hả, rõ ràng là con trai của bà đồng ý cho tôi tiền, làm sao hả, chú ta chính là thôn trưởng, nói chuyện không giữ lời sao!”
Tần Quế Chi nghẹn ngào, sau đó vội vàng chạy sang một bên, lớn giọng quát, còn không quên quấy đục nước.
“ ta còn nói cho tôi một năm mươi cân gạo!”
Nhắc tới chuyện này, dân làng xem náo nhiệt ở cổng viện có người lên tiếng.
“Bà Đường này, thôn trưởng sẽ không đưa khẩu phần ăn của thôn dân chúng ta cho Tần Quế Chi chứ! Bây giờ mọi người đều sống rất khó khăn đấy.”
“Đúng vậy, nếu làm như thế thì nhà chúng tôi sẽ thiếu rất nhiều lương thực.”
Mọi người tôi một câu, anh một câu lớn tiếng nghị luận, khiến cho bà Đường tức giận thiếu chút nữa không thở được.
“Hóng hớt cái gì, nếu con trai bà đã đồng ý thì cũng sẽ không lấy lương thực của các người cho con mụ kia! Đây là chuyện của nhà họ Đường tôi, mấy người mau đi đi!”
Bà Đường bá đạo với tiếng tăm lừng lẫy ở thôn Đồng Sơn, không ai dám chọc vào.
Lúc này thấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doan-sung-nam-80-be-con-huyen-hoc-co-khong-gian/4601123/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.