Edit: Blanche
Bạch Dạ Thần người này, nếu là cậu để ai ở trong lòng, vậy người này ở trong lòng cậu chính là yêu thích, có hồ đồ thế nào cậu đều yêu. Nếu là không để ai trong mắt, quả thực giống như bùn đen trước mặt cậu, tâm tình khinh bỉ cũng lười cho.
Hứa Phượng Lâm hiểu rất rõ cậu, một mặt cảm thấy Bạch Dạ Thần như vậy quá dễ dàng đắc tội với người khác, một mặt lại cảm thấy vì mình là người trong lòng cậu nên đắc chí. Nhưng hiện tại hắn đột nhiên ý thức được, vậy nếu như như hắn không còn là người yêu của Bạch Dạ Thần nữa? Có phải cậu cũng sẽ dùng ánh mắt lạnh lùng dùng để nhìn người khác kia, nhìn hắn?
Hắn cả tiết thầy nói gì đều nghe không vào, trong đầu đều là các loại phỏng đoán, nếu như cậu đưa ra lời chia tay, chính mình phải làm sao? Không có biện pháp bù đắp sao? Nữ sinh kia rốt cuộc là ai? Nếu Bạch Bạch rời đi hắn, có phải sẽ đồng ý với nữ sinh kia?
Nếu như Hứa Phượng Lâm có một nửa dụng tâm vào học tập, hiện tại thành tích cũng không trượt lợi hại như vậy, đều sắp rời khỏi lớp tinh anh, chính hắn lại không coi đó là việc to tát.
Thầy giáo nhìn Hứa Phượng Lâm cả ngày hôm này đều thất thần, thực sự tức không nhịn nổi, lấy sách gõ đầu hắn: “Hứa Phượng Lâm, em đi ra ngoài đứng đi! Tỉnh lại nghĩ kĩ một chút, em rốt cuộc có muốn nghe giảng hay không!”
Hứa Phượng Lâm bị phê bình, cúi đầu với thầy giáo, nói lời
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doan-ngan-doan-trich-nhat-ky-moi-tinh-dau/201001/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.