Một buổi chiều vào học kỳ đầu tiên của năm lớp 10, sau khi kết thúc buổi luyện tập với câu lạc bộ bóng rổ tại sân đa năng, tôi đi ngang phòng âm nhạc của trường.
Từ ô cửa sổ để mở truyền đến âm thanh du dương của tiếng đàn dương cầm hòa cùng giọng hát trong trẻo của một nữ sinh. Tôi vô thức ngó đầu vào nhìn.
Những ngón tay nhịp nhàng lướt trên phím đàn, cô ấy khẽ lắc lư thân mình theo giai điệu của bài hát. Thái độ say sưa đó khiến tôi đặc biệt ấn tượng.
Khi chuỗi âm thanh đột ngột dừng lại, tôi mới giật mình nhận ra bản thân đã đứng bất động ngắm nhìn cô ấy một lúc lâu.
Cô ấy ngẩng đầu lên, có vẻ bối rối khi bắt gặp ánh mắt của tôi.
Tôi mỉm cười với cô ấy, sau đó chạy đi. Nơi lồng ngực xuất hiện một cảm giác lạ lẫm khiến tôi vừa khó chịu vừa thoải mái.
Những ngày sau đó, tôi không tự chủ được, mỗi buổi chiều đều ghé đến đứng cạnh cửa sổ phòng âm nhạc để lắng nghe tiếng đàn và thưởng thức giọng hát của cô ấy.
Sang ngày thứ tư, khi bản nhạc dừng lại, tôi không bỏ đi như những lần trước mà vòng qua hành lang để đi vào cửa chính.
Tôi lục tìm trong ba lô, vụng về đưa hộp sữa vị sô cô la cho cô ấy.
"Bạn học, có thể làm quen được không? Tôi là Lục Minh Trạch, lớp 10A4, Ban Tự Nhiên."
Cô ấy đỏ mặt, sau đó gật đầu rồi tự giới thiệu về mình. Giọng nói của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doan-ky-uc-bi-danh-mat/3396134/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.