Trái ba bước, phải ba bước, ta duỗi móng trước.
Trái ba vòng, phải ba vòng, ta lắc cái đuôi.
Hôm nay, tâm tình khó chịu.
Dường như hắn phát hiện ra cảm xúc của ta, cúi người vỗ về bờm ta. Rồi lại bắt đầu lải nhải liên tục.
Hòa thượng bà thím!
Hòa thượng ẻo lả!
Ta âm thầm mắng mỏ, nếu như ta còn là tam thái tử…
Ầy!
Thở dài, không muốn nhắc lại chuyện cũ!
Nốt một lần nữa.
Hòa thượng lòng dạ hẹp hòi!
Ta quay đầu nhìn Ngộ Không, hình như hắn không thèm để ý.
Nghiêng đầu ngó Bát Giới một chút. Hắn! Hắn! Hắn lại trêu hoa ghẹo nguyệt khắp nơi!
Liếc mắt sang Sa Tăng đầu gỗ, mặt vẫn lạnh như quan tài.
Còn người đã lải nhải liên tục từ sáng sớm khiến ta bực mình kia nữa.
Cuộc đời thực sự nhàm chán…
Đá móng trước, có vẻ ta chẳng còn để ý đến nỗi khuất nhục khi bị người ta cưỡi nữa.
Đông Hải… dường như rất xa xôi.
Thỉnh thoảng cũng nhớ về nơi đó.
Ký ức khi còn trẻ.
Thuở xưa có một nơi gọi là Đông Hải, ở đó có vô số trân châu và san hô.
Còn có cát trắng sóng biếc, binh tôm tướng cua, Long cung lộng lẫy huy hoàng.
Thuở xưa có một lão Long vương, lão có một đứa con tên là Long Tiểu Tam.
Long Tiểu Tam có một người bạn từ nhỏ tên là Tiểu Trùng Tử.
Ai ôi, ta vừa đá phải một cục đá.
Ngươi hỏi ta sau đó thì sao à?
Được thôi, ta sẽ nói cho ngươi!
Long Tiểu Tam và Tiểu Trùng Tử rất thân thiết với nhau.
Tiểu Trùng Tử cực
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doan-hong-tran/26901/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.