Thị trấn thành Khai Phong thật sầm uất, người người đông đảo tấp nập mua bán. 
Nơi đây cũng là tiện đường cho khách giang hồ dừng chân. 
Trong những khách sạn cũng như các tửu lâu đều chật chỗ đông người. Song từng lớp người ngựa vẫn lơi cương thả bước vào nội thành tìm khách sạn hay tửu lâu, thực điếm. 
Mặt trời đã lên đến đỉnh đầu, ánh nắng gay gắt đốt cháy da người nên thị trấn đã hơi vắng vẻ ngoài đường lộ. Chỉ có trong các tửu quán là ồn ào náo nhiệt. 
Nhưng dưới ánh mặt trời gay gắt đó, một con huyết mã thả từng bước một gõ đều đều trên đường đá. Một chàng thư sinh với trang phục trắng toát một màu, lưng thắt chiếc sáo ngọc, vân xanh đỏ hiếm có trên đời. tay lại phe phẩy chiếc quạt, như xua đuổi sức nóng như thiêu đốt giữa trưa của mặt trời. 
Đến trước một đại tửu điếm, chàng thanh niên dừng ngựa tức thì đã có mấy tên điếm nhị chạy ra lăn xăn han hỏi mời mọc. 
Chàng trao cương cho một tên điếm nhị bảo : 
- Chọn thóc tốt và trộn vào một ít mật ong cho con ngựa này ăn trước khi cho nó ăn cỏ non. 
Thấy con ngựa quá hùng vĩ và mặt lạnh như tiền của chàng thư sinh chủ nhân nên tên điếm nhị liền dẫn ngựa săn sóc không dám hỏi han điều gì. 
Chàng thanh niên bước vào đại tửu điếm, đưa mắt nhìn khắp nơi, thấy bàn nào cũng đầy thực khách. 
Chàng hỏi tên điếm nhị : 
- Trên lầu còn chỗ không? 
- 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doan-hon-tuyet-cung/3070421/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.