Ta không hề rời khỏi giang hồ.
Nếu ta đã luyện thành “Đoạn hồn tiêu”, tại sao phải rời khỏi nữa?
Tiêu của ta chỉ cần vừa ra, nhất định sẽ ghim trong cổ họng đối phương.
Bởi vì ta không quên, do ta phạm vào sai lầm lớn đó, cho nên người ta yêu nhất trong cuộc đời này mới vĩnh viễn rời khỏi ta.
Ta quyết không phạm lại lỗi như thế nữa.
Ta bắt đầu trở thành yêu nữ Ma giáo giang hồ nghe danh là đã sợ mất mật.
Ta không quan tâm.
Nếu đã từng quan tâm, nhưng rồi vẫn mất đi, hà tất phải để ý làm gì nữa?
Bất luận là kẻ nào.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doan-hon-tieu/2298177/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.