Giữa thiên nhiên thấp thoáng bóng dángđường mòn nhỏ do người bản xứ cùng dân du lịch tạo nên, nói đường thì có vẻ khoa trương khi mà cây cối um tùm, đá vôi chất đầy ngổn ngang haibên lúc nào cũng chỉ chực chờ lấp kín đường đi. Từ góc độ này mới có thể thấy ngọn Phi Lai Phong kì lạ đến mức nào.
-Cậu có biết sự tích ngọn núi này không?
Mạc Hiểu Hy giọng đều đều, một tay đặt trên vô lăng còn tay kia gãi sốngmũi. Chiếc xe chở hai người vẫn di chuyển khéo léo, cát đá và cây mụcdưới bánh xe kêu lắc rắc. Vài sinh vật trong rừng hoảng sợ nép mìnhtrốn, chim chóc kêu ré lên rồi tung cánh cuống cuồng bay lên cao, khurừng vốn say ngủ cùng lời ru từ thiên nhiên thoáng tỉnh dậy cựa mìnhtrong phút chốc.
-Liên quan gì đến tôi._ Hà Thanh đang nhắm mắt nghỉ ngơi bên cạnh lười biếng trả lời.
-Ngày xưa trên núi Nga My tỉnh Tứ Xuyên có một ngọn núi nhỏ biết bay. Ngọnnúi ấy ham vui không chịu ở yên một chỗ, lúc thì bay về phía Tây, khikhác lại về hướng Đông. Song núi to như thế, đâu phải nói như chim muốnbay thì bay, muốn ngừng thì ngừng. Kết quả là núi kia đến chỗ nào, nhàcửa, người dân và gia súc chỗ đó đều bị dẫm cho tan xác. _ Mạc Hiểu Hybắt đầu dùng cái giọng đều đều buồn ngủ kể chuyện, mặc kệ người bên cạnh có muốn nghe hay không.
Anh và Hà Thanh quennhau từ lúc còn là sinh viên, cũng hiểu rõ con người bạn mình thíchnhững gì. Tuy đôi lúc Hà Thanh có tưởng tượng vớ vẩn, nhưng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doan-duyen/141090/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.