Bính Cửu điên khùng
"Éc --!!!"
Quái vật dang rộng tứ chi, lướt giữa khu rừng như sóc bay nhào về phía Vệ Tuân, chúng nó phát ra tiếng kêu thảm thiết. Bỗng nhiên trong đầu Vệ Tuân vang lên một giọng nữ dịu dàng vừa quen thuộc vừa xa lạ.
"Tiểu Tuân, đến đây, đến chỗ mẹ này."
Âm thanh của mẹ trong trí nhớ Vệ Tuân kéo theo những đoạn ký ức tuổi thơ hạnh phúc ngắn ngủi.
"Tiểu Tuân không cần phải sợ, mau đến với mẹ."
Mẹ giang hai tay ra, mỉm cười âu yếm, chờ Vệ Tuân đến lăn vào lòng bà.
Nhưng thứ lao đến lại là một cái cờ hướng dẫn du lịch!
Đầu cột cờ đâm xuyên ngực, "mẹ" bị mũi nhọn làm bị thương thê thảm tru lên, biểu hiện đau buồn không dám tin, lệ rơi đầy mặt.
Người có lòng dạ sắt đá thấy cảnh này e rằng cũng sẽ do dự, nhưng Vệ Tuân lại gằn giọng cười.
"Mẹ yên tâm."
Vệ Tuân nói khẽ: "Con không sợ."
Cột cờ đâm xuyên qua cơ thể con quái vật. Trong phút chốc, da thịt của "mẹ" bị lột ra hoàn toàn, lộ ra máu thịt đỏ tươi, từ người biến thành quái vật có hình dạng như trẻ sơ sinh bị lột da. Sự thay đổi này thậm chí có thể dọa cho người khác sợ vỡ mật. Đồng tử Vệ Tuân đột nhiên hơi co lại, nhưng không phải vì sợ hãi.
Mà là hưng phấn!
Vụt!
Một con quái vật khác nhân cơ hội nhào về phía Vệ Tuân, hàm răng sắc nhọn hung ác cắn vào tay phải đang cầm cột
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doan-du-lich-vo-han/2432325/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.