Nghĩa trang Tiểu Long
Miêu Phương Phỉ dùng kim bạc chấm lấy một giọt mật để vào trong miệng, đau nhức dữ dội như lửa đốt đột ngột biến mất. Cô không khỏi thở phào nhẹ nhõm.
Sống lại rồi.
Sau đó cô lập tức kính cẩn đưa mật tới cho Bính Cửu. Đối mặt với Bính Cửu ở khoảng cách gần như vậy, cảm giác nguy hiểm khiến Miêu Phương Phỉ vô thức căng thẳng. Cảm nhận được ánh mắt dò xét của Bính Cửu lướt qua mình, Miêu Phương Phỉ cúi đầu xuống, tư thế càng cung kính, trong lòng thấp thỏm.
Không biết Bính Cửu... có hài lòng với cô không.
Miêu Phương Phỉ suy nghĩ lung tung, rối như tơ vò.
Không phải Bính Cửu thích đàn ông sao, tự dưng lại đột ngột thay đổi khẩu vị à?
Miêu Phương Phỉ biết nếu không phải hắn thích cô thì với tính cách của tên điên Bính Cửu, sẽ không thể có chuyện hắn tìm cách giải cứu và cho cô mật khử độc vô cùng quý giá.
Mặc dù tổng thể các đường nét trên gương mặt Miêu Phương Phỉ khá bình thường, nhưng cô có một đôi mắt to lại sáng ngờ và nét quyến rũ đặc biệt của người Miêu. Những người thường xuyên đi du lịch và vận động nhiều có thân hình rất cân đối, huống hồ cô còn là một du khách lâu năm. Miêu Phương Phỉ có một phong thái lạnh lùng cứng rắn rất riêng có thể kích thích dục vọng chinh phục của đàn ông.
Không chỉ Miêu Phương Phỉ, ngay cả Thạch Đào cũng nghĩ như vậy.
Thậm chí Thạch Đào còn đang nghĩ bảo sao
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doan-du-lich-vo-han/2432323/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.