“Anh ơi, anh đừng nóng! Tụi mình vẫn đủ điểm mua thêm đồ cho hướng dẫn viên Bính mà, dù chẳng bao nhiêu nhưng tiêu một ít cũng không sao đâu.” 
Úc Hòa Tuệ an ủi Úc Hòa An, lời cậu ta đã khơi dậy sự đồng tình của nhiều người. 
“Không sai, dọc đường anh Cửu đã giúp đỡ tôi rất nhiều, tôi không thể làm tên khốn vô ơn được!” Vương Bành Phái vỗ bàn thật mạnh, nói khẳng khái. 
“Đúng vậy, đâu ai ngờ chúng ta đều sống sót chứ!” 
Đôi mắt đẹp của Miêu Phương Phỉ sáng ngời, dường như còn có tinh thần hơn cả ban đầu: “Nếu không có hướng dẫn viên Bính, e chúng ta đã chết hơn phân nửa rồi!” 
“Nếu chỉ cảm ơn suông thì hời hợt quá!” 
Hầu Phi Hổ gật đầu đồng ý, nhìn quanh một vòng rồi khẽ nói: “Dù đắt thế nào cũng phải mua, đây là vì điểm tham quan kế tiếp của chúng ta, có đạo cụ sẽ dễ qua ải hơn, với cả…” 
Không chỉ vì bảo vệ an toàn cho bản thân, mà còn để đóng góp một phần cho hướng dẫn viên Bính. 
Đúng vậy! 
Mọi người gật đầu đồng ý, Triệu Hoành Đồ hừ lạnh nhưng cũng không phản đối. 
“Thế khi nào bắt đầu mua?” 
Úc Hòa An đã hết kiên nhẫn, hắn ta chà hai tay, muốn dâng điểm đến trước mặt Bính Cửu ngay lập tức. 
“Tùy thuộc vào hướng dẫn viên Bính thôi.” 
“Hướng dẫn viên Bính sẽ quyết định thời gian mua.” 
“Hay là hỏi anh Cửu xem nhỉ?” 
“Hỏi hướng dẫn viên Bính chừng nào mới được mua hả?” 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doan-du-lich-vo-han/2432287/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.