Hai người A Chu A Bích mới vừa thay xiêm y đi ra, vừa thấy Đoàn Dự đã chèo thuyền ra xa thì kinh hãi, vội vào phòng nói với Mộ Dung Phục,
“Công tử gia, Đoàn công tử đi như vậy thì không ổn. Hắn nếu đi tới Cầm Vận tiểu trúc phía trước, chỉ sợ Cưu Ma Trí còn ở đó, nếu về Mạn Đà sơn trang phía sau, quấy nhiễu Vương phu nhân cũng không được. Huống hồ, thủy lộ vùng này khúc chiết hay thay đổi, vạn nhất lạc đường, muốn tìm người cũng rất khó”.
Mộ Dung Phục cũng không muốn làm khó Đoàn Dự, chẳng qua bị hắn làm trò giũa y trước mặt Bao Bất Đồng và Vương Ngữ Yên, mặt mũi không nhịn được có chút tức giận. Vốn định để Bao Bất Đồng nắn hắn hai câu, cũng hảo hảo làm tiêu đi cái dáng vẻ bệ vệ của hắn, chờ thêm nửa khắc lại đi tìm hắn trở về, hiện giờ nghe A Chu nói vậy, mới nhớ tới Đoàn Dự căn bản chưa quen thuộc thủy lộ ở nơi này, vội đứng dậy định đuổi theo. Mới vừa đi hai bước, đột nhiên nhớ tới cái gì đó liền xoay người nói với Bao Bất Đồng,
“Ngươi mang Ngữ Yên đến Lạc Dương trước đi, ta sẽ gặp lại ngươi ở đó”. Nói xong, cũng không quay đầu lại mà nhảy lên một chiếc thuyền, theo hướng Đoàn Dự rời đi mà đuổi theo.
Chờ y đuổi theo khoảng nửa dặm thủy lộ, chỉ thấy mặt hồ gợn sóng, làm sao lại không thấy bóng dáng Đoàn Dự đâu? Mộ Dung Phục đang tức giận lại cảm thấy buồn cười, lắc đầu lẩm bẩm,
“Lúc này thì lại chạy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doan-du-dich-ngac-mong-nhan-sinh/1533219/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.