Thường Yến Hành cáo từ với Dư Sơn: “Ngày mai cháu phải lên Bắc Kinh, còn có chút việc cần phải dặn dò cấp dưới làm, xin phép về trước, lần khác sẽ mời đáp lễ.”
Dư Sơn nhíu mày hỏi: “Chuyện của Thanh Vân bang sao?”
Thường Yến Hành trả lời: “Bây giờ bọn họ là lớn nhất đã bắt đầu lộng hành, mở sòng bạc kỹ viện, bắt cóc tống tiền, trộm buôn lậu ma túy, phân chia tang vật, không từ một chuyện ác nào mà không làm. Rất nhiều lần vi phạm vào uy quyền của chính phủ, chắn giữ bến tàu muốn khống chế vận tải đường thuỷ, cháu cũng phải chuẩn bị đầy đủ, mới có thể lấy bất biến ứng vạn biến.”
Dư Sơn lại hỏi: “Phải chuẩn bị như nào?”
Thường Yến Hành lại không nói, chỉ nhẹ nhàng bâng quơ: “Vẫn còn là suy nghĩ thôi, cần phải bàn bạc kỹ hơn.”
Dư Sơn biết trong lòng hắn có điều kiêng dè, vuốt râu cười: “Lại nói trong bằng đấy anh em nhà cháu, cũng chỉ có cháu giống ba cháu nhất, tài năng mưu trí khiến người khác thán phục.”
Thường Yến Hành khiêm tốn nói: “Dư tiên sinh lời này quá khen rồi, làm cháu không dám nhận.”
Hai người bọn họ ở đó lá mặt lá trái, đại gia tứ gia và ngũ gia cũng sôi nổi qua đó cáo từ, bàn phụ nữ càng không cần phải nói, Dư phu nhân càng nhìn Thường Yến Hành càng cảm thấy là con rể tốt nhất, nhất định phải xã giao thật tốt: “Mạn Lệ tính tình bướng bỉnh, hay làm cao, nhưng mà cũng phải trách cô đã chiều con bé
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doa-son-chi-ben-vanh-toc-mai/2493689/chuong-58.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.