Thường Yến Hành ngồi trên ghế mây đọc sách, hắn được nghỉ cuối tuần hiếm khi có thời gian nhàn hạ, Ni Ni ngồi bên cạnh chân hắn, nghiêm túc chơi xếp gỗ xây nhà.
Giương mắt nhìn Phùng Chi đang ngồi trước gương, cầm một cái lược bằng gỗ đàn hương, chải mái tóc xoăn sóng bồng bềnh sau lưng, lộ ra vầng trán trắng mịn, thoa một lớp phấn mỏng, lại đi tới trước tủ quần áo lấy một bộ sườn xám màu hồng cánh sen, thử một chút ngại chặt lại cởi ra, chỉ mặc quần áo ở nhà mỏng manh tìm kiếm quần áo, xương quai xanh mảnh khảnh, bộ ngực đẫy đà, bụng hơi gồ lên, hai gióng chân thon dài, đường cong tuyệt đẹp, có một loại xinh đẹp khó cưỡng. Hắn nhìn mà hầu kết chuyển động, muốn đứng dậy, lại bị Ni Ni ôm lấy đùi, chỉ vào cung điện hoa lệ con bé mới lắp xong: “Ba, chọn cửa.” Có hai cánh cửa, một cái màu hồng một cái màu xanh, con bé đều thích nên không biết chọn cái nào.
Thường Yến Hành chọn cánh cửa màu xanh giúp con bé lắp, lúc ngẩng đầu lên, Phùng Chi đã mặc xong bộ sườn xám màu xanh lá cây thuê hoa, cười tươi bước về phía hắn, Ni Ni gọi mẹ vươn tay muốn ôm.
Thường Yến Hành ôm Ni Ni ngồi trên đùi trước một bước, vừa nói: “Trong bụng mẹ có em bé, không ôm được con.”
Phùng Chi xoa xoa đầu Ni Ni, nhìn hắn hỏi: “Đi bách hóa Tân Tân với em đi? Chọn mấy thếp vào tặng quà kết hôn cho Chu Hi Thánh và Hách Xuân.”
“Em đi đi! Anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doa-son-chi-ben-vanh-toc-mai/2493557/chuong-121.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.