“ Có chuyện gì thì cứ từ từ nói đã, phản đối cường quyền……Oa! Không cần băng dính….A a! Cứu mạng
Không thèm nhìn Diệp Quảng Nho đang giãy dụa, Giang Nhất Thiên ngựa theo đường cũ, đối với hắn đã sớm có nhiều kinh nghiệm, dễ dàng trói hai tay của Diệp Quảng Nho bằng thứ băng dính kia
Hiên ngang như một vĩ nhân, nhưng bởi vì nụ cười gian tà trên khóe môi khiến Giang Nhất Thiên biến thân thành ác ma “ Nợ cũ nhiều như vậy, hẳn là tính trước hay tính sau đều giống nhau. Không bằng bắt đầu tính từ những lời trách cứ của bệnh nhân đi. Bất quá…Trách cứ nhiều như vậy, số lượng trách cứ quả thật là một con số không nhỏ, vậy vẫn là tiến hành theo chất lượng đi, từng bước từng bước xử lý”
Cố ý nói quá lên, cùng với ngữ điệu trầm thấp khiển kẻ khác không rét mà run
“Cái….cái gì trách cứ? Không liên quan đến chuyện của ta, lời trách cứ có hàng trăm mà làm bác sũ thì đương nhiên là có những lời trách cứ thôi…”
Ròng rọc trên mặt đất chuyển động gay ra tiếng âm thanh khiến Diệp Quảng Nho chú ý, thấy Giang Nhất Thiên đẩy chiếc xe để đầy những dụng cụ cùng một số trang thiết bị có hình thù kỳ quái lại gần, sớm đã trải nghiệm cảm giác bị giáo huấn, Giang Nhất Thiên lập tức lộ ra vẻ mặt hoảng sợ “Đây là cái gì?”
“Giới thiệu với ngươi một chút, đây là dụng cụ mà bệnh viện mới tiến cử” Giang Nhất Thiên mỉm cười với Diệp Quảng Nho rồi sau đó liền giận đến tái mặt hung tợn nói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doa-lac-bach-dao/115549/chuong-7-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.