Khi đó, Giang Cẩn Châu còn đang trên xe. Xe dừng lại ở một góc phố cách đó khoảng trăm mét, cây long não hai bên đường nghiêng mình theo cơn gió.
Không gian chật chội, anh đẩy ghế ra sau, lười biếng ngả người xuống, để hơi gió phả vào mặt.
Lúc này nhàn rỗi, mới cỏ thời gian nghĩ lại những gì đã xảy ra đêm nay.
Anh cũng không nghĩ gì nhiều, chỉ nhớ tới gương mặt xinh đẹp cùng làn da mịn màng với bộ váy đỏ rực bó sát mà thôi.
Cổ họng hơi nghèn nghẹn, anh chửi thầm một tiếng, duỗi tay tìm thuốc lá và bật lửa.
Còn chưa kịp châm thuốc, điện thoại đã sáng lên thông báo tin nhắn wechat từ Tần Mật.
''Điều thứ ba.''
''......''
Có ý gì?
Giang Cẩn Châu châm thuốc xong thì nhắn dấu ''?'' qua, đợi nửa ngày, không thấy bên kia trả lời.
Tối trời, người này phát bệnh sao?
AAB: Cần giải thích về chuyện ở quán bar?
AAB:?
Giang Cẩn Châu nhìn chằm chằm điện thoại chờ Tần Mật đáp lại, nhưng màn hình không hề hiện lên thông báo nào.
Chờ đến khi cần gạt nước qua lại được 13 lần, anh hết kiên nhẫn.
Ném điện thoại sang ghế phụ, đột nhiên nhớ ra một chuyện, anh cầm lên lại, gọi cho Trần Kỳ.
''Cái gì?'' Sau khi tìm lại chó cho bạn gái, Trần Kỳ trở lại quán bar, đầu kia có tiếng nhạc ồn ã, còn có tiếng người hét hò.
Giang Cẩn Châu không mở miệng.
Trần Kỳ ngầm hiểu, đưa mắt ra hiệu cho những người xung quanh rồi đi ra hành lang.
Nghe thấy bên kia đã yên ắng hơn, Giang Cẩn Châu mới nói:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doa-hong-kieu-ngao/1045094/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.