Những ngày sau đó Doãn Doanh và Vạn Luân Thành vẫn tiếp tục gọi điện thoại nhắn tin cho nhau như thế. Mọi lúc mọi nơi, mỗi ngày không đổi.
Lúc Doãn Doanh rảnh rỗi sẽ chụp hình gửi cho anh xem cô đang làm gì, ăn cơm cũng gửi món ngon, hay cả lúc cắt móng chân, tiện thể không làm gì cũng chụp ảnh trêu ghẹo anh.
Nhìn những dòng tin nhắn cô gái gửi tới, những hình ảnh được truyền qua hầu như đều là chuyện vặt vãnh trong ngày không có gì đáng nói, đáng để tâm. Nhưng Vạn Luân Thành ấy thế lại rất tận hưởng khoảng thời gian ngọt ngào này, anh sẽ trả lời từng cái tin nhắn của cô, dù rằng thời gian hồi đáp rất lâu, nhắn bây giờ mà 2-3 tiếng sau mới đáp lại.
Nhưng Doãn Doanh không phàn nàn, cô thích cảm giác chờ đợi như thế, và cô thích cái cách Vạn Luân Thành dù bận vẫn quan tâm tới cô.
Anh sẽ hỏi: “Hôm nay không nấu canh sao?”
“Món đó nêm nhạt một chút sẽ ngon hơn, em có nhớ làm theo lời tôi dặn không đấy?”
Hoặc sẽ trêu ngược lại cô: “Đợi tôi về tôi giúp em cắt móng chân.”
Vạn Luân Thành rất săn sóc cho bạn tình, nếu như không biết Doãn Doanh còn nghĩ người đàn ông nọ chính là bạn trai của cô!
Không biết từ bao giờ mọi người rỉ rả truyền tai nhau Vạn tổng gần đây lại bị quỷ nhập.
Liên tiếp nhìn điện thoại cười một mình, tình trạng hệt như ba năm trước, khiến ai nấy nhìn vào vừa vui vừa lo. Vui vì tâm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doa-hong-gai-trong-tam-ngam-ai-tinh/3479643/chuong-115.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.