Vạn Luân Thành không chút kiêng dè gì mà nói ra mong muốn của mình. Ánh mắt anh tràn đầy dục vọng hạ xuống nhìn vòng một đẫy đà của cô gái, gương mặt sắc nét góc cạnh càng lúc càng trở nên phong tình, nụ cười điểm xuyết bên môi cũng đầy vẻ yêu nghiệt.
Doãn Doanh đưa tay che chắn trước ngực, ánh mắt dè chừng hướng về phía Vạn Luân Thành. Bởi vì lo lắng mà cổ họng cô cứ không ngừng nuốt khan.
“Anh… biến- biến thái sao?”
Với vốn từ mắng người ít ỏi đến thảm hại của mình, Doãn Doanh đáng thương chỉ biết chỉ trích Vạn Luân Thành trong sự bất lực.
Cô hiện tại cả giận quét ánh mắt nhìn người đàn ông kia mà ai oán, hoàn toàn yếu thế không thể hù dọa được ai, ngược lại càng khiến bản thân trở thành con mồi yếu đuối trong mắt của tên thợ săn biến thái họ Vạn.
Mà Vạn Luân Thành trước giờ vẫn luôn là tên ngụy quân tử, với người ngoài thì đạo mạo lịch thiệp, với Doãn Doanh anh ta lộ rõ cái đuôi cáo không chút kiêng dè.
Người nọ càng nghe mắng lại càng phóng ánh nhìn sỗ sàng kia về phía cô. Nụ cười đắc ý giương cao thấy rõ, cố tình ép cho gương mặt xinh đẹp của Doãn Doanh ửng đỏ vì ngượng thì Vạn Luân Thành mới hài lòng buông tha.
Vạn Luân Thành không hề khách khí mà nói: “Chỉ biến thái với mỗi em thôi.”
“Anh…! Anh!”
Doãn Doanh bị câu trả lời của Vạn Luân Thành chọc tức, cô lắp ba lắp bắp, tức giận chỉ chỉ ngón tay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doa-hong-gai-trong-tam-ngam-ai-tinh/3479620/chuong-92.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.