Doãn Doanh mệt mỏi rửa sạch mặt mũi rồi đi ra bên ngoài. Trời lúc này đã lên cao, ánh nắng ấm áp chiếu vào cửa sổ bên cạnh bàn bếp của cô.
Doãn Doanh bước tới với tay mở cửa đón chút nắng gió, tiện thể đem bình tưới hoa đi ra bên ngoài lan can hàng rào tưới mát cho những chùm hoa lưu ly xinh đẹp mà cô vốn yêu thích.
Lúc trước ở bên cạnh Vạn Luân Thành, tại căn biệt thự ở vùng ngoại ô đó. Vì nhìn thấy nơi ấy trông khô cằn nhàm chán hệt như anh ta vậy, Doãn Doanh liền tự ý trồng thêm hoa lá, tô điểm khu vườn chỉ toàn là cát với đất của anh.
Vạn Luân Thành vốn không thích hoa, anh ta cho rằng nó quá sặc sỡ màu sắc, tuy nhiên bởi vì cô thích, Vạn Luân Thành cũng không ý kiến gì.
Mặc dù khi ấy anh không yêu cô thật, nhưng khoảng thời gian đó đối với Doãn Doanh vẫn luôn là khoảng thời gian tuyệt vời nhất, và cô đã từng cảm nhận được hạnh phúc thật sự.
Cô cũng từng nhen nhóm ý nghĩ trở thành nữ chủ nhân của căn biệt thự đó, nghĩ tới mình sẽ sống với người đàn ông hơn mình 12 tuổi kia đến suốt đời, yêu anh ta, sinh con cho anh ta.
Mà thôi, viễn vong mơ mộng gì nữa chứ… đều đã trở thành quá khứ cả rồi.
Doãn Doanh tự thở dài một hơi, đưa tay vờn nhẹ những cánh hoa màu xanh mơn mởn vẫn còn đang thấm nước kia.
Sau đó cô quay lưng đi vào trong nhà, muốn tìm chút gì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doa-hong-gai-trong-tam-ngam-ai-tinh/3479618/chuong-90.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.