“Bạn trai gọi tới cho em kìa.”
Vạn Luân Thành cười lạnh, đưa tay cầm điện thoại. Mà Doãn Doanh cũng dần lấy lại được ý thức, cô vội vã nhào tới muốn cướp lấy.
“Đưa nó cho tôi…”
“Ấy, sao vội vã vậy.”
Đôi mắt lạnh lùng của anh lúc này nhìn cô khiến Doãn Doanh không rét mà run.
“Sao? Bạn trai gọi tới nên càng muốn phản kháng hơn đúng không?”
“Tôi…”
Vạn Luân Thành lúc này thực sự đã nổi giận, người đàn ông nọ hung hăng quăng chiếc điện thoại nhỏ trong tay xuống đất, khiến nó vỡ tan tành.
Sau đó anh nhanh chóng tiến tới bóp lấy cần cổ thanh mảnh của Doãn Doanh, ánh mắt đầy sự tức giận mà nói:
“Nói đi, có phải em bắt đầu thấy hối hận, muốn rút lui rồi?”
“Ư… Vạn gia, tôi… ưm…”
Rất nhanh không khí bị tước đoạt khiến cô không thể thở nổi, lồng ngực phập phồng cảm giác sợ hãi và chiếc cổ đau nhức khiến cô không nói được câu nào trọn vẹn.
Vạn Luân Thành thực sự muốn giết chết cô sao?
Sao anh ta đột nhiên nổi giận đến vậy!
“Hừ, tôi cũng không thích cưỡng ép phụ nữ cho lắm.”
“…”
“Nhưng mà với loại phụ nữ điếm đàng như em, thì còn phải suy nghĩ lại.”
“…”
Từng lời nói như mũi dao vô hình đâm sâu vào trong lồng ngực của Doãn Doanh, cô không thể tin nổi mở trừng mắt nhìn về phía người đàn ông kia.
Sao anh ta vẫn luôn thích sỉ nhục cô đến thế?
Không lẽ trong mắt Vạn Luân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doa-hong-gai-trong-tam-ngam-ai-tinh/3479564/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.