“Hai người quen nhau bao lâu rồi?”
Đang trong lúc ăn sáng, câu hỏi đột ngột của Vạn Luân Thành khiến Doãn Doanh cảm thấy phát nghẹn chẳng thể nuốt trôi được.
Chung Sở Hòa nói chuyện điện thoại tới giờ vẫn chưa quay lại, để cô một mình ở lại với Vạn Luân Thành thật sự là giết người không cần dao!
Cô hơi đảo mắt nhìn ra ngoài cửa sổ sát đất, thấy bạn trai đứng ở ngoài vườn đang rất chuyên tâm nói chuyện. Dường như có việc gì không ổn, khiến gương mặt của Chung Sở Hòa càng thêm khó coi.
‘Cốc cốc’ mấy tiếng gõ trên mặt bàn trực tiếp kéo lại sự chú ý của Doãn Doanh. Vạn Luân Thành vẫn từ tốn hỏi: “Đã quen bao lâu rồi?”
Lần này thanh âm của anh không nặng không nhẹ thốt lên, thế nhưng vì Doãn Doanh đã quá hiểu tính khí của người đàn ông này, cô biết nếu còn để anh ta hỏi thêm một câu nào nữa, chắc hẳn sẽ nộ khí xung thiên mất.
Doãn Doanh miễn cưỡng đáp lại: “Một năm…”
“Một năm rồi sao.”
Vạn Luân Thành âm trầm lặp lại câu trả lời kia, lúc này anh đã ăn xong bữa sáng, bàn tay tinh tế của người đàn ông nâng ly nước cam trên bàn uống một ngụm.
“Thế em đã hiểu hết về nó chưa?”
“Ý anh là gì… tôi không hiểu.”
Quả thật lúc này Doãn Doanh không hiểu được ý tứ của Vạn Luân Thành, chỉ là cô cảm thấy những lời người đàn ông này nói ra câu nào cũng đều mang thâm ý sâu xa, chắc chắn phải có điều gì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doa-hong-gai-trong-tam-ngam-ai-tinh/3479538/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.