Cơ thể đột ngột bị đẩy vào trong một căn phòng xa lạ khiến Doãn Doanh không kịp chuẩn bị mà ngã người xuống ghế sofa.
Một nụ hôn bá đạo kéo tới xâm chiếm khoang miệng khiến cô không có cách nào phản kháng mà chỉ có thể ú ớ mấy tiếng cầu cứu.
“Ưm!”
Doãn Doanh sợ đến cả người run lên bần bật, không dám kêu lớn mà chỉ có thể thấp giọng nài nỉ:
“Vạn gia… đừng mà, đừng như vậy… Sở Hòa anh ấy…”
“Doãn Doanh!”
Một tiếng gằn giọng này của Vạn Luân Thành cũng đủ làm cơ thể Doãn Doanh cứng đờ, có lẽ người đàn ông này đang nhắc nhở cô, khi bên cạnh anh ta thì chớ nên dại dột lo nghĩ về người đàn ông khác.
Doãn Doanh sợ đến không dám nói nữa, cô chết lặng, há miệng để đầu lưỡi của Vạn Luân Thành tùy tiện ra vào, không dám tránh đi dù chỉ một chút.
Bàn tay ai đó nặng nề ghì chặt gáy cổ của cô, cái hôn đầy tính xâm lược kia khiến đầu óc của Doãn Doanh mụ mị.
Trong cơn mơ hồ, Doãn Doanh nhắm lại hai mắt, khóe mắt lăn xuống một giọt nước mắt vô cùng thảm thương. Mà người đàn ông kia lúc này lại thỏa mãn ghìm chặt khuôn mặt xinh đẹp của cô, lau sạch nước mắt, anh ta nở nụ cười yêu nghiệt, vô cùng đẹp đẽ thế nhưng lại rất khủng bố.
“Em tốt nhất là nên ngoan ngoãn một chút, đoạn video đó tôi cũng không nỡ để cháu trai của mình cùng xem.”
Nụ cười trên gương mặt của Vạn Luân Thành dần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doa-hong-gai-trong-tam-ngam-ai-tinh/3479531/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.