Đám Mặt Sẹo ở chiếc xe đằng sau kịp thời kít lại, mắt ai nấy lòi ra như ốc bươu nhìn chiếc xe màu bạc bị đoàn tàu xé nát, kéo lê mấy trăm mét. Âm thanh ken két rợn người vang vọng trong không gian như làn roi quất mạnh vào tai mọi người. Từ đường ray xuất hiện những hạt lửa li ti.
Khi gã định thần lại, lật đật chạy đến hiện trường, tất cả đã hóa thành một đống sắt vụn, khói bụi mịt mù.
Hoàng Thanh Du...không phải đã như miếng trái cây trong máy xay sinh tố rồi đấy chứ?
———
Hắn cứ lê từng bước nặng nề lên phía trước, đi ba bước mới được một bước. Bàn chân bỏng rát đi mãi...đi mãi vẫn chẳng thấy điểm dừng. Trước mắt hắn, tứ phía là cồn cát trải dài vô tận, không một bóng người. Cái nắng chói chang mang theo hơi nóng như thách thức sự chịu đựng của hắn. Vết thương ở bả vai đã ngừng chảy máu, két lại từng dòng đỏ sẫm, đau buốt.
Từ lúc Trần Thiên Duy mở mắt, hắn liền đoán được điều gì đã và đang xảy ra, chỉ là không biết hiện Thanh Du thế nào. Cơ hội sống sót không nhiều, nhưng không có nghĩa là không có. Hắn nhất định kiên trì tới cùng.
Hoàng hôn đỏ rực khắp nơi, báo hiệu một ngày sắp kết thúc- một ngày mệt mỏi đầy biến động. Toàn thân Trần Thiên Duy chính thức tê liệt, lăn ra bất tỉnh.
Không biết bao lâu sau, cảm nhận như có ai đó đang gọi mình, mí mắt trĩu nặng từ từ nâng lên. Trời tối đen như mực, ánh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doa-hong-gai-nhuom-mau/2719436/chuong-50.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.