Thời gian để Mặt Sẹo bình ổn khoảng bảy giây, thao tác lấy điện thoại gọi cho đàn em phát lệnh mất tổng cộng mười giây, thêm ba mươi giây để phong toả cái khách sạn bé tí này.....Thanh Du vừa cắm đầu chạy bừa vừa nhẩm tính thời gian. Nếu hôm nay cô không thể ra ngoài, vậy sau này nhìn thấy ánh mặt trời cũng là một ước mơ xa xỉ.
Thang máy bị vô hiệu hóa, thang bộ chắc đã có người chặn đầu, nhảy từ trên ban công tầng năm xuống không chết cũng ngắc ngoải. Thời gian không cho phép Thanh Du suy nghĩ quá nhiều. Cô nghiến răng, chạy thục mạng xuống cầu thang bộ.
Hộp cứu hỏa...hộp cứu hỏa kia rồi!
Thanh Du bắn như đạn tới chiếc hộp đỏ tươi nổi bật cạnh cầu thang tầng ba. Khi cô lôi được cuộn dây ra, đám đàn em của Mặt Sẹo đã hùng hục trèo lên đến nơi. Nhanh như cắt, Thanh Du chạy ngược lên tầng bốn. Chúng thấy cô, ì ạch vác thân chạy theo.
Thanh Du đặt chân lên tầng bốn, Mặt Sẹo vừa hay lao xuống từ tầng năm.
Trời ạ! Đợt này cái mạng nhỏ của cô khó giữ rồi.
Thanh Du ôm khư khư cuộn dây, mắt nhìn chằm chằm đám Mặt Sẹo nhưng tay đấm liên tiếp cánh cửa phòng cuối dãy. Mở cửa là một người đàn ông có bộ râu quai nón rậm rạp, nửa thân trên để trần, nửa dưới chỉ quấn một cái khăn bông trắng. Người đó hốt hoảng như gặp ma, vội đóng cửa nhưng không kịp. Cô một tay chặn cửa làm điểm tựa, tung cú đá quyết định vào mặt một thằng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doa-hong-gai-nhuom-mau/2719435/chuong-49.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.