Khi Linh Nhi và Thanh Du chạy xuống tầng trệt, lửa đã bao trùm nhiều chỗ của khách sạn. Khói bụi mù mịt cùng sức nóng lan tỏa khiến cả hai khó thở. Đâu đó có tiếng người kêu khóc thảm thiết.
-Không có cửa sau, cửa trước cháy rồi. Phải làm sao đây?- Thanh Du hoảng loạn
Ngay lúc đó, một tiếng động lớn vang lên, miếng ván ở góc tường bị đá bay. Thanh Du vô cùng mừng rỡ bởi cô đã trông thấy Thiên Duy.
-Jun... Em ở đây.
Hắn nhanh nhẹn vượt qua những ngọn lửa đang cháy phừng phừng, chẳng mấy chốc đã đến chỗ hai người.
-Khách sạn sắp sập rồi. Anh mau đưa Linh Nhi ra trước đi.
Chẳng hiểu Thanh Du nghĩ gì lại nói ra câu đó, cô đẩy mạnh nó về phía hắn. Nhưng Thiên Duy không muốn vậy, hắn phải cứu cả hai nhất là người hắn yêu. Do hít quá nhiều khói nên Thanh Du ho sặc sụa tới mức ngất xỉu. Ngay lập tức, hắn cõng cô trên lưng và quay qua nó:
-Theo sát tôi.
Linh Nhi gật đầu lia lịa, cố gắng mở to đôi mắt cay xè bám theo hắn. Đột nhiên từ trên trần rơi xuống một cây gỗ to. May thay nó phản ứng nhanh, kịp thời lùi lại vài bước. Nhưng chính điều đó đã khiến nó bị bỏ lại trong đám cháy...một mình. Cây gỗ cháy hừng hực, chắn ngang lối ra duy nhất mà hắn vào lúc nãy.
-Thiên...Duy...Đợi tôi với.....
Nó loay hoay giữa đám lửa, tuyệt vọng đổ sụp xuống sàn nhà, miệng mở to gọi tên hắn nhưng không sao bật ra thành lời. Chút hi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doa-hong-gai-nhuom-mau/2719417/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.