-Mày rốt cuộc là đang để tâm chuyện ngày hôm đó phải không Tịnh Miên. Mày thật sự để tâm đến cái người cùng mày làm chuyện điên loạn ngày hôm đó rồi. *thở dài*. - Tịnh Miên sau khi nhớ lại liền mắng chửi bản thân. Rồi cô tính rít một hơi nữa thì bị một bàn tay giật lấy. Cô tức giận đứng lên quay lại mắng
-Mẹ kiếp!! Ai dậy cho thói giựt đồ người khác vậy hả. *cứng họng* ........ Vũ ... Vũ Tiêu.... Sao anh ở đây. - Tịnh Miên giật mình, tay quơ quơ cho khói bay bớt.
-Em bỏ ra đây để hút cái thứ này? - Vũ Tiêu lạnh mặt nhìn Tịnh Miên. Cây thuốc lá điện tử của Tịnh Miên cũng bị Vũ Tiêu tịch thu cất vào túi quần.
-Em .... Em ..... *bước đến nắm lấy cánh tay* Xin anh đừng nói cho anh Mộ Hiên biết. Anh ấy không thích em đụng tới những thứ này. - Tịnh Miên đưa đôi mắt năn nỉ.
-Em sử dụng nó từ bao giờ? - Vũ Tiêu lạnh lẽo hỏi.
-Từ lúc em trở về nước cách đây bốn năm. Vì lúc đó công ty đang rất khó khăn, em phải làm việc sáng đêm cho nên em tìm tới thuốc lá và cái này để cho tỉnh táo hơn....... Xin anh đừng nói với anh ấy. - Tịnh Miên nhỏ giọng.
-*thở dài* Anh sẽ không nói với cậu ấy. Nhưng em đừng có đụng tới những cái không tốt này. Có áp lực gì cứ nói ra, mọi người xung quanh sẽ giúp đỡ em mà. - Vũ Tiêu nắm lấy cánh tay Tịnh Miên.
-Bây giờ em hết áp lực rồi,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doa-hong-den-khac-biet/2816828/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.