Tịnh Miên đứng nhìn cửa phòng rồi nhìn sang Vũ Tiêu. Cô có chút mím môi bước vào trong, nhìn quanh căn phòng liền có chút ngạc nhiên.
-Vương Trắc, anh cũng tàn ác thật đấy. Giường đôi loại lớn, phòng tắm trong suốt, đầu giường có đệm cách âm, tủ đầu giường đặt một hộp "bong bóng" siêu mỏng mùi socola, hai lọ nước khoái cảm và còn xông cả tinh dầu xạ hương. Anh thật sự quá đáng sợ rồi Vương Trắc ơi, em thật muốn băm chết anh ngay bây giờ. - Tịnh Miên lẩm bẩm chửi rủa.
-Có vẻ anh ta hiểu lầm điều gì đó về chúng ta rồi. - Vũ Tiêu cầm lấy tờ giấy ghi chú đưa cho Tịnh Miên.
-"Mọi thứ cũng đã chuẩn bị sẵn, chúc cả hai một đêm nồng cháy. À, Vũ Tiêu này tôi nhắc nhở cậu. Cậu nhớ vừa phải thôi, cẩn thận ngày mai cô gái nhỏ của cậu không đi nổi." ..... Mẹ bà nhà anh, Vương Trắc. Anh nhắn nhủ cái con mẹ gì vậy trời. Ai mà đi không nổi. Con mẹ nhà anh, Vương Trắc. Em đây đâu yếu kém đến mức không thể lết đi như vậy. - Tịnh Miên quát lên.
-Sao lại tức giận rồi - Vũ Tiêu có chút mắc cười nhìn Tịnh Miên.
-Anh xem, anh ta nói em như thể em yếu đuối lắm vậy. Gì mà đi không nổi, em tung hoành bao nhiêu năm chẳng lẽ lại có chuyện chỉ qua một đêm là đi không nổi. Anh xem, anh ta như thế có quá đáng không. - Tịnh Miên tức giận ngồi xuống giường. Sức lực của cô đâu kém cõi đến thế.
-Hóa ra em bốc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doa-hong-den-khac-biet/2816784/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.