Tại sao Ân Doãn Duy lại buộc cô với Lục Gia Bách phải tách nhau ra, vạch ranh giới rõ ràng giữa hai người?
Lẽ nào… “Anh, giúp em điều ra xem sáng nay anh ta có phải đến nhà tang lễ Bạch Lạc, đi nhìn thi thể của Dương Thành không.”
Thẩm Thành nhíu mày: “Ân Doãn Duy đi nhìn thi thể của Dương Thành sao? Tại sao lại như vậy? Hai người họ có quen biết nhau?”
Dương Tâm mím chặt môi, trẫm tĩnh một lúc lâu, mới trả lời: “Bọn họ không quen biết nhau, nhưng việc thân thể của Dương Thành trúng độc, có liên quan đến Ân Doãn Duy, bởi vì…anh không cần hỏi nhiều như vậy, giúp em điều tra là được.”
Thẩm Thành vừa khởi động xe, vừa cười nói: “Được rồi, bà cô của tôi, em bảo anh làm gì, thì anh sẽ làm cái đó.”
“…”
… Đế quốc Ám Long Phòng thí nghiệm Dược Lão đang quan sát cái gì đó ở trước thiết bị thí nghiệm.
Lúc này, cửa kính được đẩy ra, Lạc Hồ từ bên ngoài bước vào.
“Dược Lão, tôi tối hôm qua vừa liên hệ với cậu chủ Ân, anh ta không tiết lộ độc Diêm Vương có phải đã bị đánh cắp rồi không, ông có cách nào để xác nhận…”
Không đợi anh ta nói xong, ông ta đã xua tay ngăn cản: “Không cần hỏi nữa, chắc chắn là Lục Gia Bách đã trúng độc Diêm Vương rồi, hơn nữa cái bình cất giữ trong khu vực cấm nhà họ Ân, độc tố cực mạnh, mà còn không có cách giải.”
“Vậy phải làm sao đây?” Lạc Hồ kích động tiến lên, nắm chặt cánh tay của ông ta, vội vàng hỏi:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doa-hong-day-gai-va-tong-giam-doc-lanh-lung/1068144/chuong-1089.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.