“Được.” 
Sau khi cúp điện thoại, Dương Tâm cảm thấy chuyện này có chút kỳ quái, ngồi trong xe trầm mặc một hồi, liền tìm số điện thoại của quản gia. Sau khi cuộc gọi được kết nối, cô trực tiếp mở miệng hỏi: “Có phải Tôn Bích Như và mẹ con Dương Nhã yêu cầu hỏa táng xương cốt không?” 
Đầu dây bên kia không thấy phản hồi, rõ ràng là bị bối rối trước câu hỏi trực tiếp của cô. 
Sau khi trầm mặc hai mươi ba mươi giây, giọng nói của người quản gia truyền gia có chút khó hiểu: “Bà Dương cùng cô hai không có yêu cầu hỏa táng xác của ông chủ, ngày trước không phải tôi đã nói chuyện đó trước rồi sao, dựa theo nguyện vọng của ông chủ, là được an táng ở quê nhà.” 
“Nhưng nhà tang lễ đã hỏa táng thi thể rồi, họ không liên lạc được cho Tôn Bích Như và Dương Nhã, chỉ thể gọi điện thoại bảo tôi đến đó.” 
Quản gia hiển nhiên cảm thấy rất sửng sốt: “Cái gì? Bọn họ hỏa táng thi thể mà không có sự ủy quyền sao? Tôi sẽ đi nhà tang lễ một chuyến, sau khi làm rõ chuyện này sẽ gọi điện thoại cho cô.” 
Dương Tâm đáp lại một tiếng, chậm rãi nói: “Không cần liên lạc lại với tôi nữa, tôi cùng nhà họ Dương không còn ân nghĩa gì nữa, sau này có chuyện gì liên quan đến nhà họ Dương, thì cũng không liên quan đến tôi.” 
Nói xong, cô trực tiếp cúp điện thoại. 
‘Cạch’ Cửa ghế lái được mở ra, Thẩm Thành cúi người ngồi vào, mở miệng hỏi: “Nói chuyện điện thoại với ai, làm gì mà lời lẽ 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doa-hong-day-gai-va-tong-giam-doc-lanh-lung/1068143/chuong-1088.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.