Hải Cẩn suy nghĩ một hồi, hỏi ngược lại: “Đây cũng là ý của bố sao?”
“Không sai.”
Ông chủ Hải trả lời dứt khoát: “Nếu như còn muốn tranh đoạt vị trí gia chủ, thì nhất định phải tránh xa những người bên ngoài giới, Thẩm Thành đứng mũi chịu sào, không phải là bố không tin tưởng con, mà là sức cám dỗ của tình yêu quả thật quá lớn, nếu như con không đủ nhẫn tâm, bố sợ con sẽ lại đi lệch đường, cuối cùng hủy luôn cả gia tộc.”
Ánh mắt Hải Cẩn lóe lên một tia cười khổ.
Xem ra ông trời muốn mình triệt để cắt đứt hoàn toàn.
Thôi vậy, chuyện đã đến bước này, cô ta dường như cũng xem như không còn gì để lưu luyến.
“Được, con đồng ý với sự sắp xếp của bố, bố muốn còn làm gì, còn sẽ làm đó, có những trách nhiệm, nếu như chị con đã không muốn gánh trách nhiệm này, thì con nên gánh vác lấy vậy.”
Ông chủ Hải im lặng đưa mắt nhìn chăm chú cô ta, thân sắc trong ánh mắt rất phức tạp, tựa như thương xót, tựa như bất lực, lại vừa giống như thương tiếc, cuối cùng đều hóa thành an ủi.
“Hải Cẩn, con nhớ kỹ, chỉ có khi khiến bản thân mình trở nên đủ mạnh mẽ, mới có thể bảo vệ được người mà mình muốn bảo vệ, Vân Hành đã như thế rồi, con không được lại đi sai đường, nếu không con và nó đều sẽ rời vào hố sâu vạn kiếp bất phục.”
Hải Cẩn chậm rãi nắm chặt nắm đấm, thận trọng gật đầu, trầm giọng nói: “Cảm ơn bố đã dạy bảo, con lấy đó làm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doa-hong-day-gai-va-tong-giam-doc-lanh-lung/1068120/chuong-1065.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.