Loại độc này không có thuốc giải và công thức của chất độc này đã bị thất truyền từ lâu.
Nói một cách đơn giản là những người trúng phải độc này chắc chắn sẽ phải chết.
Dương Tâm ơi là Dương Tâm tôi đã phải vật lộn quá lâu trong vực thẳm tội lỗi, trước mặt tôi không thấy hy vọng, phía sau tôi là mênh mông nỗi cô đơn.
Bởi vậy tốt hơn là cô nên đi cùng tôi.
…
Phòng y tế.
Dương Tâm được quản gia dẫn đường bước vào phòng bệnh.
Nhìn thấy dáng vẻ gầy gò tựa đầu giường, trong lòng cô dâng lên một tia buồn bã.
Mặc dù nhà họ Dương không giàu có bằng nhà họ Lục nhưng cũng là một dòng họ giàu có ở Hải Thành.
Nếu như ông ta cứ an phận và không có tâm tư hại đến cô thì ông ta đâu có phải đi đến bước đường này?
Khụ khụ.
Một tiếng ho dữ dội vang lên, Dương Thành có chút khó khăn mở mắt ra.
Lúc nhìn thấy Dương Tâm, ông ta có chút sửng sốt nhưng sau khi phản ứng lại liền vui mừng nói: “Tâm Tâm, con về rồi.”
Nói được vài chữ ông ta lại bắt đầu ho dữ dội.
Dương Tâm âm thầm thở dài rồi bước tới lấy ra kim châm đâm vào gáy của ông ta.
Một giây sau cơn ho của ông ta liền biến mất, ông ta có chút kinh ngạc nhìn cô: “Tâm Tâm, bệnh của bố đã ổn hơn rồi sao?” .
||||| Truyện đề cử: Kết Cục Của Nhân Vật Phản Diện Chỉ Có Thể Là Cái Chết |||||
Dương Tâm lạnh lùng nói: “Không có, tôi chỉ là kìm nén lại cơn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doa-hong-day-gai-va-tong-giam-doc-lanh-lung/1068098/chuong-1043.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.