Cô đang đánh cược Lâm Thanh vẫn còn nhớ kỹ tình cũ, đánh cược cuộc tình khắc cốt ghi tâm kia vẫn còn sức nặng quan trọng trong lòng Lâm Thanh.
Cuối cùng, cô đã đúng.
Năm phút sau, Lâm Thanh gửi một tin nhắn qua: ‘Cô nên biết cô ta đến gặp tôi sẽ là hậu quả gì. Bảy năm trước cô ta cùng bố mình hủy hoại tôi, bảy năm sau tôi chỉ có thể hủy hoại cô ta mới có thể giải được mối hận trong lòng. Nói vậy tức là nếu cô giao cô ta cho tôi, chính là đẩy cô ta vào địa ngục, dù thế cô vẫn muốn tự tay đưa cô ta cho tôi sao?”
Dương Tâm bắt đắc dĩ cười khổ, đưa điện thoại di động trong tay cho Trần Uyên. Sau khi đọc xong, Trần Uyên mỉm cười, cười xong lại nhẹ nhàng khóc lên.
“Tâm Tâm, xin lỗi, tao biết mình không nên ích kỷ như vậy, không nên để mày chịu gánh nặng như này, nhưng bây giờ chỉ có mày mới có thể cứu được tao, chỉ có mày thôi.”
Dương Tâm lấy lại điện thoại trong tay cô, gửi một tin nhắn khác cho Lâm Thanh, chỉ vỏn vẹn hai chữ: “Địa chỉ Lần này bên kia trả lời rất nhanh, chưa đến mười giây đã gửi đến một dãy địa chỉ.
Sau khi xem xong, Trần Uyên lập tức đứng dậy khỏi ghé sofa, đi thẳng về phía cửa.
Giọng nói đau xót của Dương Tâm vang lên sau lưng cô: “Uyên Uyên, nếu không muốn tao cả đời này.
phải áy náy về mạng sống của mày, mày nhất định phải sống tốt, cho dù cả người đầy thương tích cũng phải biết tái sinh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doa-hong-day-gai-va-tong-giam-doc-lanh-lung/1067283/chuong-224.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.