Lâm Tư cảm thấy gần đây Lăng Nhất có chuyện giấu mình. Ví dụ, những hành động nhỏ của cậu với
Vivian, và cuộc trò chuyện với Adelaide bây giờ rõ ràng toàn là ngụ ý.
——Có bí mật nho nhỏ của riêng mình là điều dễ hiểu, nhưng lại có thể chia sẻ cho người khác mà
không chia sẻ với anh, cái này có vấn đề thật.
Anh nheo mắt quan sát sự tương tác của hai người kia.
Adelaide đã bị nhìn như vậy, còn chưa kịp nháy mắt với Lăng Nhất đã như con thỏ sợ hãi trốn khỏi
khu đông lạnh.
Lâm Tư cười như không cười, nhìn về hướng anh ta rời đi, sau đó quay lại nhìn Lăng Nhất.
Lăng Nhất thẳng thừng hỏi: “Có mệt không? Có muốn em bóp vai cho anh không?”
Lâm Tư yên lặng xem màn biểu diễn của cậu: “Được.”
Xoa bóp không có kỹ thuật giống như nhào bột vậy, khiến người ta buồn ngủ, bóp được một lúc, Lâm Tư
nhướng mày: “Em không nghĩ sức mình hơi yếu sao?”
“Vâng?” Lăng Nhất cố gắng làm tay mình nặng hơn, rồi rụt tay lại như bị điện giật “Sợ đau anh.”
“Tôi không đau.”
“Không được…” Lăng Nhất lại cố gắng “Thật sự sẽ rất đau đấy, em không nhịn được.”
—— Sợ rằng bản năng bí ẩn nào đó vẫn chưa biến mất. Lâm Tư nói: “Em đánh tôi đi.”
Lăng Nhất hoàn toàn không thể nào đánh được. Bất cứ khi nào cậu buộc mình phải làm điều này, luôn
có một mệnh lệnh mạnh mẽ hơn để ngăn chặn cơ thể cậu. Cậu rất nỗ lực nhưng kết quả cuối cùng vẫn
đang đứng yên.
Giống như bản năng khắc sâu trong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doa-hong-cua-con-meo/1716542/chuong-64.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.