Vì Không tìm được cơ hội lật giở tập thơ đó, nên chiều nay Lăng Nhất có chút lơ đễnh cả buổi chiều.
Lâm Tư tinh ý nhận ra, trên đường về lập tức hỏi cậu: “Em không vui sao?”
Thằng nhỏ lắc đầu. Lâm Tư liếc mắt: “Hả?”
Rõ ràng, nói dối cũng cần phải có kinh nghiệm, mà Lăng Nhất lại không có bất kỳ kinh nghiệm nào
hết, nhưng trong cái khó ló cái khôn, cậu nhanh miệng nói: “Em muốn xem Peppa Pig ạ!”
Lâm Tư cong môi cười: “Không cho xem.”
Lăng Nhất tức giận nói: “Nguyên soái nói ra lệnh anh cho em xem!” “Em khiếu nại với Nguyên soái à?”
Lâm Tư khoác tay lên vai cậu: “Mọi người trên tàu đều biết quan hệ của tôi và Nguyên soái không
tốt.”
Lăng Nhất đảo mắt, không để ý đến anh.
Lâm Tư chậm rãi nói: “Em có thể xem, nhưng không thể học theo tiếng lợn kêu, không được nhảy nhót
xung quanh, không được lăn lộn trên mặt đất.” Lăng Nhất: “Vâng!”
Lúc này anh mới buông cậu ra: “Trở về phòng xem.”
—— Mặc dù rất vui mừng, nhưng Lăng Nhất vẫn đang suy nghĩ về tập thơ. Lâm Tư không bao giờ trì hoãn
công việc của mình, vì vậy thời gian ban đêm của anh ấy luôn được rảnh rỗi – mặc dù anh không dành
thời gian này để giải trí, mà vẫn tiếp tục nghiên cứu các mẫu gen của Lăng Nhất.
Anh đang ở trong phòng thí nghiệm, đương nhiên Lăng Nhất cũng đi theo, Lâm Tư đang cẩn thận kiểm
tra các mẫu trong phòng thí nghiệm, một bên là hình phim Peppa Pig ở dạng 3D.
Buổi tối trôi qua rất nhanh, Lâm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doa-hong-cua-con-meo/1716492/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.