“Này này, tốt xấu gì tôi cũng đưa tin cho cậu đấy, nên biết ơn người ta một chút chứ?”
“Tạ Lạc Thần, cậu bớt nói chút thì có thể ở lại.” Thấy hắn không có ý định đi, anh ngỏ lời muốn hắn ở lại. Người bạn này không có liêm sỉ, chỉ cần nói hai ba câu là đã có thể giữ hắn lại.
“Coi như cậu biết điều.” Tạ Lạc Thần nghe vậy thì mặt dày ngồi xuống, đắc ý mà gọi món.
Ở bàn đối diện, Thẩm Kim Vũ cũng mỉm cười nói chuyện với mẹ, còn món ăn thì để Hoắc Tịch Sâm gọi. Trong khi đang chờ đồ ăn, cô cảm thấy có chút khó chịu liền đứng dậy, đi vào trong nhà vệ sinh.
Hoắc Viễn Thành nhân cơ hội, đi theo cô. Đợi trước cửa nhà vệ sinh một lúc mới thấy cô ra, anh lập tức lên tiếng: “Nhanh như vậy mà đã muốn hẹn hò với anh trai tôi rồi, cô có ý đồ gì đây?”
“Tôi không biết anh đang nói cái gì, đây chỉ là một bữa cơm bình thường.” Cô lên tiếng trả lời, giọng nói lạnh lùng như thể anh là một kẻ phiền phức đang quấy rầy cuộc sống của cô vậy.
“Đứa trẻ đó là ai?” Anh nhanh chóng vào chủ đề trước khi cô đi khỏi.
Đôi chân của cô dừng lại vài giây rồi lạnh lùng trả lời: “Liên quan gì đến anh?”
“Tốt nhất đó không phải là con riêng của cô, nếu không đừng hòng tôi để nó sống yên ổn.”
Nghe vậy, cô quay lại, tiến tới trước mặt anh, túm lấy cổ áo anh rồi kéo sát người mình,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doa-hong-bac-menh/2810234/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.