Từ Yến Yến nói tân sinh viên rất dễ nhận biết.
Những người lắc đầu, ngó trái ngó phải trong sân trường thông thường chính là tân sinh viên.
Những người xách khăn, chăn, chổi trong sân trường thông thường chính là tân sinh viên.
Những người có phụ huynh đứng bên cạnh trong sân trường thông thường chính là tân sinh viên.
Những người để kiểu tóc quê mùa trong sân trường thông thường chính là tân sinh viên.
Lục Diên Y chỉ trợn mắt với Từ Yến Yến. “Những điều này còn cần cậu nói à, mọi người đều biết cả.”
Kết quả là hai cô gái này đánh nhau trên đường. Lục Diên Y tự nhận mình là sinh viên tốt, để không gây ảnh hưởng khiến tân sinh viên thất vọng về nề nếp nhà trường, cô quyết định không so đo với Từ Yến Yến.
Nhưng vừa mới đi được mấy bước, đôi giày Lục Diên Y đi khá cao, chẳng biết thế nào mà bị cái gì đá phải, cô lảo đảo mấy bước về trước, may mà chưa ngã xuống đất. Cô vừa mới hồi hồn vỗ ngực mình thì đã nghe thấy nam sinh phía sau kêu lên: “Dọa chết tôi rồi dọa chết tôi rồi”.
Lục Diên Y trừng mắt nhìn chủ nhân giọng nói ấy bằng ánh mắt khinh bỉ vô hạn.
Từ Yến Yến đi lên. “Tự mình chịu tội là quang vinh, còn dọa người khác sợ là đáng xấu hổ đấy.”
“Dùng miệng nói chuyện thì có thể hiểu được, còn dùng miệng phỉ báng thì đúng là đáng hận đấy.”
“Cậu đang nói bản thân cậu hả?”
“Sao cậu vẫn không nghe hiểu tiếng người vậy, không phải đã từng dạy cậu rồi ư?”
“Lục Diên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doa-hoa-no-muon/4074554/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.