"Oh, say can you see by the dawn's early light~
What so proudly we hailed at the twilight's last gleaming?~
Whose broad stripes and bright stars thru the perilous fight,~
O'er the ramparts we watched were so gallantly streaming?~..."
Pershing bật dậy tắt chuông báo thức điện thoại. Anh chưa muốn dậy bây giờ. Anh quay người ôm lấy vợ anh, tận hưởng hương thơm từ mái tóc vàng óng của cô
Katyusha: -Anh dậy rồi à...?
Pershing: -Anh nay phải dậy sớm... Nay có lớp bắt đầu từ sớm mà... Tuy vậy... Cho anh thêm 5 phút nữa nhé...
Katyusha: -Cái anh này... 5 phút thôi đó nha~.Em còn phải chuẩn bị đồ cho mấy đứa nhỏ nữa~
Và thế là buổi sáng yên bình của gia đình nhỏ nhà Jackson bắt đầu. Pershing ở dưới phòng khách tranh thủ chuẩn bị đồ đạc và giấy tờ trong khi Katyusha làm bữa sáng cho cả nhà. Hai cô con gái nhỏ cũng bắt đầu bước xuống nhà với vẻ mặt lơ mơ sau khi tỉnh dậy
Alaska: -Chào buổi sáng mẹ và ba...
Katherina: -Chào-*ngáp*-buổi sáng...
Alaska, cô con gái đầu lòng của anh, mang mái tóc của mẹ nhưng lại có màu mắt hổ phách tuyệt đẹp của Pershing, con bé cứ như ánh dương của Pershing vậy, không có gì quý hơn việc nhìn thấy đôi mắt sáng nhưng lim dim của con bé vào mỗi sáng. Còn Katherina, con bé là đứa thứ hai trong gia đình, con bé giống mẹ y như đúc, cũng màu tóc vàng với đôi mắt xanh, cũng cái chiều cao khiêm tốn ấy, Pershing nhiều lúc tự hỏi gene của anh đi đâu về đâu khi cả hai đứa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doa-hoa-giua-khoi-lua/3576142/chuong-14-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.