Bé gái tên Đậu Hoa là người làm nhỏ tuổi nhất trong nhà ông ngoại, cô chỉ mới năm tuổi, vừa hậu đậu lại nhát gan.
Ông ngoại rất thương cô.
Không có việc Đậu Hoa đều thích lẽo đẽo theo sau lưng Trình Vân, bưng trà rót nước như một người làm thực thụ.
Cô hiếm khi nói chuyện, cả ngày có khi chẳng nói nổi mấy lời, hoàn toàn trông giống một đứa trẻ bị tự bế. Dù vậy, rắc rối của cô lại không hề ít.
Chỉ cần vừa rời mắt cô liền biến mất, lén lút như tên trộm chạy sang hàng rào nhà hàng xóm chọc chó, chọc đến mức chó nhà người ta nhe răng trợn mắt đi đuổi, cô thì cười hì hì bỏ chạy. Nhưng với hai cái giò cháo quẩy chưa bao lâu cô đã bị dí đến sát đít, tái mặt sợ hãi ô ô kêu khóc cầu cứu, cuối cùng bị ngoạm cho một miếng ngay mông trái, một ngoạm đó đến quần cũng bị cắn rách.
Trình Vân chứng kiến từ đầu đến cuối, nhìn Đậu Hoa bị cắn ôm mông gào khóc anh cũng bị dọa cho choáng váng vội đi gọi người lớn.
Hôm đó, cô được mang đến bệnh viện tiêm vacxin, mấy ngày tiếp theo ngủ đều chổng ngược mông lên trời vì đau nhức.
Chỉ nhớ ăn không nhớ đánh, lành sẹo thì quên đau chính là dùng để chỉ loại người như Đậu Hoa.
Vết thương vừa khỏi cô lại chứng nào tật nấy cầm theo cây chạy sang nhà hàng xóm, theo như lời cô nói hành động này gọi là phục thù.
Không có gì bất ngờ, cô lại bị chó
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doa-hoa-cua-trinh-van/2657878/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.