Hắc Cẩu gắt gao đè nặng, không cho anh lộn xộn, hận không thể uốn anh trốn vào trong tảng đá, mặt hắn trắng bệch nói: “Có người nổ súng. Là giặc Nhật, giặc Nhật vượt sông đánh tới!”
“Người.. người Nhật Bản?” Diệp Vinh Thu sợ ngây người, lập tức không dám động đậy.
Nửa người Hắc Cẩu đè trên người Diệp Vinh Thu, thân thể hai người dán chặt, có thể cảm nhận rõ trái tim đang đập kịch liệt của nhau. Hoang mang, đó là toàn bộ cảm nhận của Diệp Vinh Thu lúc này, hơn nữa anh biết Hắc Cẩu cũng hoang mang hoảng sợ như vậy, bởi bờ vai đè trên người anh đang không ngừng run rẩy.
Bọn họ từng trải qua hai lần giặc Nhật ném bom, nhưng hai lần đó hoàn toàn bất đồng với lần này. Lúc đó giặc Nhật ở cao tít trên trời, ném bom cũng là không kích, chỉ cần họ trốn tốt là có thể tránh được một kiếp. Nhưng bây giờ giặc Nhật ở ngay gần, hơn nữa đạn cũng không phải từ bên kia bờ bắn tới mà giặc Nhật đã sang sông. Bãi sông trống trải chỉ có hai người bọn họ và giặc Nhật, bọn họ là hai bia ngắm duy nhất, giặc Nhật đã chuẩn bị súng đạn thật tốt để xử lý họ.
Lần này chết chắc rồi. Diệp Vinh Thu thầm nghĩ. Não bộ không ngừng vận động, nhưng lại không thể nghĩ ra cách gì để họ có thể an toàn chạy trốn.
“Pằng!” Một tiếng vang lớn vang bên cạnh bọn họ. Một viên đạn bắn trúng chỗ đất phía trước tảng đá đang che cho hai người họ, khói bay mịt mù.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doa-bach-lien-ay-that-xinh-dep/2001734/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.