Vụ án này làm cảnh sát phải điều tra lại từ đầu.
Lăng Thược bị ảnh chụp kích thích quá mức, từ sợ hãi hoảng hốt biến thành không còn phản ứng.
Lúc này cậu chỉ biết cúi đầu, tóc tai đã lâu không cắt tỉa dài ra không ít, che khuất đôi mắt và nửa khuôn mặt.
Cậu chết lặng, hô hấp mỏng manh, như thể những người xung quanh sống hay chết đều không liên quan đến mình, cứ ngẩn ngơ trong thế giới hư vô.
Cảnh sát trẻ tuổi ngồi bên cạnh nhíu mày, mất kiên nhẫn đẩy vai cậu, để cậu tỉnh táo lại. Hắn còn chưa ghi chép được gì, thế mà người này đã bắt đầu giả chết rồi.
“Này, tôi nói gì cậu cũng không phản ứng vậy hả? Chúng tôi đâu có nghi ngờ cậu liên quan gì vụ này…”
Nói xong, hắn nhìn Lăng Thược từ trên xuống dưới, trong lòng có vài suy đoán.
Phạm nhân gầy yếu trước mặt mới vào tù không bao lâu, trên người có nhiều chỗ quái lạ.
Ví dụ như, một mình một phòng giam, không có phạm nhân khác ở chung, hỏi cảnh ngục lý do, bọn họ cũng không biết. Hỏi cảnh ngục trưởng mới có câu trả lời, nói là phía trên có chỉ thị, bọn họ phải tuân theo sắp xếp.
Cái này tạm thời là một điểm đáng ngờ, vì bên họ không tra ra được ai là người đứng sau Lăng Thược.
Bình thường cậu không tiếp xúc với các phạm nhân khác, lúc nào cũng chỉ lủi thủi một mình, thời gian còn lại thì trốn vào phòng giam, không có khả năng biết ai là đại ca nhà tù.
Mà dáng người cậu gầy yếu hiền
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do/4497705/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.