"Lão đại, mày học kiểu đó nhắm vô được nhiêu chữ a!" Mới sáng sớm Tiểu Đản kinh ngạc nhìn thấy Sở Minh cầm cuốn sách anh văn ngồi tụng, thật đúng là kỳ tích.
Sở Minh thống khổ xoa đầu, không hề ngẩng đầu lên mà nói với Tiểu Đản:
"Aiz, học tiếng nước ngoài đúng là phiền phức, thà học tiếng Trung Quốc còn đỡ chán hơn."
Thân là khóa đại biểu môn Anh Văn, Tiểu Đản lắc đầu ngông nghênh:
"Ai nói ai nói, mày không biết chứ thật ra tiếng Trung xếp vào hàng ngôn ngữ khó học nhất thế giới đó."
"Hả?" Sở Minh nghe xong tỉnh táo.
"Lão đại, mấy năm trước tao với cô giáo ngoại ngữ nói chuyện phiếm, cô hỏi tao ngữ pháp tiếng Trung, ngắn gọn như vầy: "Tại sao người ta nói là "hai mẹ con" mà không gọi là "hai con mẹ"?*"
(*: khúc này Dương chế á, nói chung là không quan trọng lắm nên Dương cứ dùng câu tương tự thay vào, tại căn bản qt viết cái gì Dương không hiểu nổi )
Người ngoại quốc luôn băn khoăn, vì sao chỉ với vài từ mà khi đảo trật tự câu lại ra nghĩa hoàn toàn khác nhau như thế, cho nên họ bó tay đành đi hỏi người bản xứ.
Chủ đề này Sở Minh có hứng thú, mắt sáng quắt tiếp tục hỏi:
"Vậy mày trả lời thế nào?"
Tiểu Đản đĩnh đạc: "Tao nói là do vấn dề phối hợp, bộ viết ngược xuống sẽ tạo thành từ khác. Hắc hắc, cho nên mày hiểu học tiếng Trung có bao nhiêu khó khăn đi, lo mà cố gắng học tiếng Anh cho tốt."
"Há há." Sở Minh đắc ý cười to, vỗ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-vo-si-lai-la-cau/937919/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.