Chương 10
Buổi sáng ăn quá nhiều, đứa em họ lại mãnh liệt đòi đi chơi, ba người đang sửa soạn đi công viên trẻ em. Sở Minh trong lòng có chút khó hiểu, bụng của ta đang đau muốn chết, cớ gì còn muốn đi công viên?
Trên đường, thỉnh thoảng vài người ngoảnh đầu nhìn với ánh mắt tò mò. Khóe miệng nhếch lên, trong lòng Sở Minh đã sớm nở hoa rồi. Ha ha, không uổng công ngày nào Sở Minh cũng nốc một đống sữa, chỉ qua kì nghỉ đông ngắn ngủi liền cao lên 5cm. Hiện tại đã một mét sáu tám, với tốc độ tăng trưởng kiểu này, vững tin trong tương lai không xa có thể cùng Tĩnh Tĩnh mắt đối mắt nói chuyện rồi! Nhìn đi nhìn đi, bây giờ đã có người bị sắc đẹp quyến rũ của ta mê hoặc. Đắc ý nhìn xung quanh, nhất thời tò mò, vãnh tai nghe ngóng xem mọi người khen thưởng mình.
"Ơ, sao trẻ thế mà đã làm cha mẹ rồi?"
"Mẹ đứa bé thật khá a, còn người ba thì..."
Nghe xong lời này, Sở Minh và em họ lần đầu tiên cùng lúc ăn ý trầm mặc, vai Lâm Tĩnh run lên nhè nhẹ.
Mất hết mặt mũi, Sở Minh sang tay đứa nhỏ trong lòng qua cho Lâm Tĩnh, một mình phụng phịu bỏ lên trước. Đứa em họ bị bỏ lại không vui, chu chu cái miệng nhỏ nhắn, thỉnh thoảng lại nói gì đó.
Đến công viên trò chơi, Lâm Tĩnh tới cổng xếp hàng mua vé, bỏ lại hai người chờ đó. Em họ nhe răng, khinh thường nhìn Sở Minh mở miệng:
"Đại Minh, ngươi như vậy còn đòi tán gái cái gì?!"
Câu này
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-vo-si-lai-la-cau/937918/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.