Hà Tê không rời đi, còn ô cửa sổ phòng tắm thì có thêm một tấm ván gỗ, mỗi lần cô tắm, Vưu Tự sẽ tuần tra qua lại giữa cửa trước và cửa sổ sau. Kể cả lúc chỉ cầm máy ảnh đi loanh quanh, anh cũng phải dắt cô theo, ngoại trừ buổi đêm đi ngủ ở phòng bên, anh hầu như không để cô ở một mình. 
Mỗi lần anh đề cập đến việc đưa cô về nhà, Hà Tê đều nói nhẹ nhàng bâng quơ nhưng không thể từ chối: “Chỉ một tuần thôi, ở lại thêm một tuần nữa rồi đi.” 
Cứ như vậy hơn một tháng. 
Hà Tê cũng kết bạn với Vệ Nhị, anh ta không phù hợp với thẩm mỹ đại chúng, nhưng lại có góc cạnh nổi bật, đôi mắt phượng hơi xếch lên, đôi môi dày hình thang, bờ vai gầy và chiếc cổ mảnh khảnh. Vẽ trên giấy rất sống động. 
Cứ năm phút anh ta lại nhắc đến Hoàng Tiểu Sổ một lần. 
Bọn họ là hàng xóm, nhà của Hoàng Tiểu Sổ ở sau nhà anh ta, họ học chung với nhau từ nhỏ, thành tích của Hoàng Tiểu Sổ luôn đứng đầu lớp. Khi tốt nghiệp cấp 2, họ đều đỗ vào trường cấp 3 trọng điểm của quận, Vệ Nhị rất phấn khích, trọ ở trường đồng nghĩa với việc họ có thể dành nhiều thời gian bên nhau hơn. 
Nhưng nhà của Hoàng Tiểu Sổ quá nghèo, không thể đi học tiếp, nên cậu ấy phải theo anh trai đến mỏ than, vì vậy Vệ Nhị chỉ có thể gặp cậu ấy vào cuối tuần. 
Sau khi có kết quả thi đại học, anh ta trúng tuyển 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-tuoi/2887566/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.