Mìn!
Phong Vô Tình đi lên trước, anh ta rút ra một con dao găm cúi người xuống, thật cẩn thận, đem đống lá khô không một kẽ hở nào ở bên ngoài gạt ra, một quả mìn do Mỹ chế tạo để chống bộ binh lọt vào mắt mọi người! Lập tức mồ hôi to như hạt đậu chảy ra từ trán Bạch Vô Hạ, từng giọt một rơi xuống quả mìn kia, thật sự rất nguy hiểm, nếu chân kia đặt xuống, e rằng bản thân đã tan tành rồi.
Sở Thiên cười cười bỡn cợt:
- Trưởng phòng Bạch, đôi khi không thể chỉ nhìn về phía trước, thỉnh thoảng cũng phải chú ý dưới chân a.
Bạch Vô Hạ cho dù tức giận lời trêu chọc của Sở Thiên, nhưng cũng nhân cơ hội đẩy nguy hiểm trả lại cho Sở Thiên:
- Có bản lĩnh thì anh dẫn đường đi.
Sở Thiên sờ sờ cái mũi, gật gật đầu, lập tức nhìn thiết bị định vị vệ tinh trong tay cô ấy.
Bạch Vô Hạ cảm thấy tên này rõ ràng là thừa nước đục thả câu, nhưng cũng không thể tránh được, chỉ có thể đặt thiết bị định vị vệ tinh vào tay Sở Thiên, Sở Thiên quay đầu ném nó cho Phong Vô Tình, địa hình nơi này nguy hiểm, chỉ có dựa vào Phong Vô Tình giàu kinh nghiệm chiến đấu trong rừng cây, nguy hiểm của mọi người mới có thể giảm bớt vài phần.
Loại bỏ quả mìn đầu tiên, đội ngũ tiếp tục đi qua rừng mưa nhiệt đới, đi về phía trước được vài bước, bước chân Phong Vô Tình dừng lại, vung tay ngăn mọi người tiến lên, chỉ thấy anh ta cẩn thận cúi người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-thi-thieu-soai/1540916/chuong-456.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.