Gió sớm quét qua sân luyện tập, thổi tung mái tóc thưa thớt của Long Thái.
Nghe lời nói của Trương Tiêu Tuyền, Long Thái cười âm hiểm, đầy thâm ý nói:
- Đây là doanh trại của Sa tiên sinh, Long Thái đâu dám mở miệng nói bừa.
Sa Khôn biết là đang đợi ông tỏ thái độ, kìm nén lửa giận trong lòng, bình tĩnh nói:
- Tư lệnh Long, nói thẳng ra xem, phải làm thế nào ông mới nguôi giận? Tôi cũng muốn xem Tư lệnh Long trị quân ra sao.
Long Thái làm bộ suy nghĩ một lái, cười ma mãnh nói:
- Sa tiên sinh, đây không phải là giúp tôi nguôi giận mà là đòi lại công lý cho bộ hạ của tôi. Như tôi thấy, những người này chẳng có dáng dấp quân nhân chút nào, nên cũng không bàn tới quân pháp xử lý nữa, đưa ra một phương án đơn giản nhé.
- Để tất cả bọn họ xếp thành một hàng cách xa mười mét. Sau đó tôi nhắm mắt bắn hai mươi phát súng. Nếu không chết thì coi như hôm nay chưa từng xảy ra chuyện gì. Nếu chết thì xem như là hình phạt cho họ, thế nào? Như thế là công bằng rồi chứ?
Lời này vừa được nói ra, tất cả mọi người xung quanh đều biến sắc mặt.
Như thế này chẳng phải muốn lấy mạng các đội viên Huyết Thứ sao? Sa Thành tuy biết Long Thái sẽ không từ bỏ ý định, nhưng không ngờ lão muốn lấy mạng họ. Bắn mười phát, cho dù tài bắn súng có không ra gì đi chăng nữa thì cũng có thể bắn ngã vài người rồi.
Cô gái trong lòng Long Thái chỉ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-thi-thieu-soai/1540907/chuong-447.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.