Tường đồng vách sắt! Phòng thủ kiên cố!
Khi Phàm Gian nói tám chữ này cho Sở Thiên nghe, Sở Thiên không hề kinh ngạc.
Phàm Gian đem sơ đồ tổng thể và sơ đồ bố trí từng tầng của khách sạn Hòa Bình bày ra trước mắt Sở Thiên. Nỗi lo âu hiện rõ trên mặt, anh ta chậm rãi nói:
- Đây chính là nơi ẩn náu của Chu Triệu Sâm. Tầng trên cùng của khách sạn Hòa Bình đã bị thuê toàn bộ. Những người không phận sự đều không được phép lại gần. Theo quan sát của tổ Tinh Nguyệt, trong khách sạn Hòa Bình có không dưới một trăm kẻ mặc thường phục. Xung quanh khách sạn còn có không ít các tay súng bắn tỉa. Vì vậy, việc sử dụng biện pháp cứng rắn để giết Chu Triệu Sâm gần như là không thể.
Sở Thiên thở dài. Hắn biết rằng sẽ khó khăn, nhưng không nghĩ là sẽ gian nan đến mức này. Hắn cất tiếng nói:
- Xem ra, trên người Chu Triệu Sâm quả thật có không ít thứ đáng giá. Nếu không thì Lâm Ngọc Thanh sao phải lao tâm khổ tứ cử người bảo vệ gã như vậy.
Phàm Gian hiểu rõ ý của Sở Thiên. Càng như thế thì càng cần phải ra tay sớm.
Sở Thiên đứng lên đi đi lại lại vài vòng, quay đầu lại nói:
- Phàm Gian, trong số một trăm kẻ mặc thường phục kia có kẻ nào có thể mua chuộc được không?
Phàm Gian lắc đầu, mặt lộ vẻ bất lực, nói:
- Lâm Ngọc Thanh quả rất thông minh. Hơn một trăm viên cảnh sát này đều là người ngoại tỉnh được điều về. Đợi khi chúng ta dò
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-thi-thieu-soai/1540831/chuong-371.html